DIỄN ĐÀN NÂNG TẦM TRI THỨC
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :)

2 posters

Go down

NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :) Empty NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :)

Post  norisakai Fri Jul 17, 2009 12:51 pm

THỬ YÊU LẦN NỮA



Xét về t́nh cảm, họ yêu nhau. Nhưng về lư trí, rơ ràng, Tony không phải mẫu h́nh lư tưởng của cô. Joshy hiểu rơ hai người là hai thế giới. Tony cũng chưa muốn có bạn gái để dồn sức cho sự nghiệp. Ngoài mặt, cậu dửng dưng nhưng lại luôn có một sự quan tâm đặc biệt không lời. V́ tất nhiên, dửng dưng chưa bao giờ có nghĩa là không thích. Và họ đă có với nhau một tháng với những ǵ đẹp đẽ nhất. Mọi việc đi nhanh hơn cả tên lửa NASA, đâu có ai biết cách làm cho tên lửa chậm lại khi nó đă được phóng.

Cả Joshy và Tony đều cảm thấy những vấn đề không b́nh thường giữa hai người nhưng họ luôn né tránh. Một sai lầm kinh điển của những đôi yêu nhau. Không lâu sau đó, Tony đề nghị chia tay. Cậu đă phải chịu nhiều áp lực trong việc cố gắng trở thành một người bạn trai. Việc có bạn gái đă ngốn mất nhiều thời gian mà đáng lẽ ra cậu phải dành cho sự nghiệp của ḿnh.

Những ngày sau đó là những ngày u ám & nặng nề. Tony vẫn làm việc đều đều dù cậu không thể phủ nhận rằng cậu thấy rất trống vắng. Khi đă b́nh tĩnh hơn và thôi khóc, Joshy nhận thấy việc chia tay của hai người là việc vô lư nhất cô từng biết. "Có lẽ ḿnh phải làm một cái ǵ đó!".

Hai tuần sau, Joshy hẹn Tony đến quán nước quen thuộc. Cô nh́n thẳng vào mắt Tony và hỏi: "Ḿnh chia tay đă nửa tháng, anh đă cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn chưa?". Chắc chẳng ai trên đời này cho rằng trống vắng là một cảm giác thoải mái dễ chịu nhưng Tony vẫn im lặng. "Em đă có rất nhiều điều không hiểu" - Joshy nói - "Nhưng ngày hôm đó, cả hai chúng ta đều khong đủ b́nh tĩnh để nói chuyện với nhau. Em thật sự muốn biết anh đă chịu áp lực như thế nào".

Không dễ để Tony nói ra những ǵ cậu nghĩ nhưng Joshy đă khéo léo thuyết phục bằng tất cả những dịu dàng và cảm thông nhất mà cô có thể. Sau cùng, cô nói: "Em thật sự không thể chịu đựng được khi ḿnh mất nhau như vậy. Nếu anh vẫn c̣n một chút t́nh cảm với em, chỉ cần một chút thôi nhưng là t́nh cảm thật sự chứ không phải ḷng thương hại và anh cũng không muốn kết thúc như thế, chúng ta hăy cùng nhau bắt đầu lại thật chậm. Em tin ḿnh có cơ hội để làm mọi việc tốt đẹp hơn".

Tony im lặng rất lâu. "Ḿnh sẽ bắt đầu thật chậm như thế nào?" - Cậu hỏi. "Nếu anh thật sự muốn biết và muốn thử, hăy gật đầu cho em xem nào!" - Joshy trả lời. Tony bật cười và gật đầu. Joshy vẫn luôn lém lỉnh như thế.

Joshy chậm răi. "Sẽ có một vài quy định bắt buộc, tất nhiên! Nhưng hăy thoải mái anh nhé! Em chỉ muốn cùng anh chơi một tṛ chơi thôi! Và đây là quy định của cô: Mỗi tuần họ sẽ gặp nhau ít nhất một lần và nhiều nhất ba lần. Mỗi người được quyền chủ động những cuộc hẹn và cả việc sẽ đi đâu trong một tuần. Tuần sau đến lượt người kia. Người bị động có quyền từ chối nếu không thoải mái nhưng một tuần bắt buộc phải có một lần đi cùng nhau. Đến khi một người muốn có cuộc hẹn thứ tư trong một tuần và người kia đồng ư th́ đă đến lúc mọi việc trở lại b́nh thường như nó vốn như thế.

"Để bắt đầu, chúng ta sẽ bốc thăm" - Joshy lấy từ trong xắc tay hai lá thăm be bé - "Người nào bốc được lá thăm ghi chữ THE FIRST sẽ là người chủ động hẹn đầu tiên. Và tuần kế tiếp sẽ là quyền chủ động của người kia. Cứ như thế! Anh đă luôn nhường em nên lần này em nhường anh trước đấy!"

Tony bốc trúng lá thăm ghi chữ THE FIRST. Một tuần sau đó, cậu hẹn Joshy và tṛ chơi bắt đầu. Không dễ để hàn lại những thứ đă vỡ. Rất nhiều lúc Tony cảm thấy chán nản. Ư nghĩ về việc không hợp nhau làm cậu cứ muốn bỏ cuộc giữa chừng. Nhưng t́nh yêu cậu dành cho Joshy là một t́nh yêu thật sự. Joshy đă nói với cậu trước khi ra về ngày hôm đó: "Em chỉ cần anh can đảm và kiên nhẫn chút thôi để cùng em vượt qua giai đoạn khó khăn này". Cậu luôn nhắc nhở ḿnh câu nói ấy để ḱm bớt tính nóng vội và mau nản. Joshy cũng không dễ chịu ǵ hơn. Cô phải đánh đ̣n tính tự ái của ḿnh rất nhiều roi để nó yên thân mà nằm xẹp xuống. Cô tập yêu luôn cả những điều khiếm khuyết ở người con trai minh chọn. Cô lặp lại liên tục trong đầu hai từ "kiên nhẫn". Đă có nhiều điều buồn cười xảy ra trong suốt những ngày đó. V́ Joshy không hề quy định sẽ làm ǵ trong những lần gặp nhau nên họ nghĩ ra đủ tṛ. Joshy bắt Tony phải đến tiệm uốn tóc tán gẫu với cô trong khi các cô thợ rị mọ với cả đống ống cuốn trên đầu. Tony cũng khiến Joshy dở khóc dở cười khi ngồi chờ cậu trên thành hồ bơi nam. Họ đă cùng nhau chạy đua một chặng đường rất dài để t́m lại nhau.

Dần dần, họ thấy thích thú được quyền "hành hạ" người kia mỗi tuần và cả cái cách hỏi nhau khi bắt đầu một cuộc hẹn: "Chiều thứ sáu này em rảnh không?". Thêm một thời gian nữa, họ bắt đầu thấy nhớ nhau và cần nhau nhiều hơn là ba cuộc hẹn mỗi tuần. Tony đă thích nghi được với việc san sẻ thời gian và áp lực cho một người luôn sẵn sàng lắng nghe cậu. Và cậu nhận thấy việc có cả bạn gái lẫn sự nghiệp không phải là điều quá khó. Vào tuần cuối cùng của tháng tư, Tony hẹn Joshy lần thứ tư trong một tuần. Hôm đó là một ngày tuyệt vời không kém ngày đẹp trời lúc họ quen nhau. Nhưng Joshy vẫn giữ nguyên quy tắc "mỗi người một tuần" của ḿnh, cô chỉ điều chỉnh nó thành thỏa thuận. "Và tất nhiên người ta có thể vi phạm thỏa thuận trong những trường hợp có thể thương lượng được" - Joshy nháy mắt tinh nghịch khi cả hai đứng mút kem.

Ngày 14 tháng 6, Joshy đem đến cho Tony một hũ thủy tinh đựng đầy socôla với ḍng chữ: "Be my valentine!". Joshy cười một nụ cười của nắng: "Những chuyện không vui đă khiên chúng ta xa nhau vào đúng ngày lễ T́nh yêu. Em không muốn đợi đến năm sau mới đưa anh món quà này! Em yêu anh!" - Cô hôn Tony.

"Có một điều anh đă thắc mắc rất lâu!" - Tony nói sau khi qua phút ngất ngây - "Nếu ngày hôm đó em bốc phải lá thăm THE FIRST th́ khi nào em sẽ hẹn anh?" Một nụ cười bí ẩn nở trên môi Joshy: "Th́ đă bao giờ em không bốc phải là thăm THE FIRST đâu! Cả hai lá thăm đều là THE FIRST, em chỉ không cho anh nh́n thấy lá thăm của em thôi! Em muốn anh bắt đầu khi anh thật sự sẵn sàng. C̣n em th́ đă luôn sẵn sàng để chờ đợi anh!". Tony hỏi tiếp, cố giấu vẻ xúc động: "Nếu như anh không chơi tṛ đó với em, hoặc nếu như anh không hẹn lần thứ tư... nếu...". Nhưng hai ngón tay xinh xinh của Joshy đă đặt lên môi Tony để ngăn cậu nói tiếp. Cô nhẹ nhàng: "Đó là một bí mật! Khi đó, em sẽ tính cách khác nhưng em sẽ không nói anh nghe đâu!" Tony ṿng tay ôm lấy cô. Cậu cũng không cần biết đến điều bí mật đó. Và sẽ chẳng bao giờ biết rằng Joshy chẳng có một dự tính nào cho những t́nh huống đó. Bởi cô tin là cả hai sẽ làm cho mọi việc tốt đẹp hơn.

Con người không ai là hoàn hảo. Không có ǵ bảo đảm rằng bạn sẽ t́m được một người theo đúng những ǵ bạn đă vẽ ra cho một nửa của ḿnh. Nếu thật sự yêu thương và trân trọng ai đó, hăy làm cho họ hiểu và ở bên bạn. Dù có thành công hay thất bại, bạn cũng không có ǵ để hối tiếc v́ đă không sống và yêu hết ḿnh. Hăy cho những người yêu thương ḿnh và chính ḿnh một cơ hội. Đừng bỏ cuộc quá sớm khi mọi thứ vẫn c̣n có thể!
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :) Empty NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU

Post  norisakai Fri Jul 17, 2009 12:54 pm

BÀI TÓAN T̀NH YÊU



Ngày …tháng …năm…

Nhỏ ! Nhỏ thường cằn nhằn anh giống cây xương rồng khô khan và đầy gai, nhưng nhỏ nè, mỗi khi xương rồng nở hoa th́ quí lắm đấy. Anh chẳng biết viết thơ hay làm văn để tặng nhỏ. Anh chỉ thích Toán, Anh Văn, Vi Tính…thôi. Không biết từ trước đến nay, nhỏ nhận được bao nhiêu “tác phẩm” của mấy gă trồng si theo nhỏ nhỉ ? Có lẽ anh thiếu lăng mạn thật, anh chỉ thích những thứ rơ ràng, logic và có thể chứng minh một cách chắc chắn. Viết thơ, phổ nhạc th́ anh mù tịt, anh chẳng biết nói sao cho nhỏ hiểu ḷng anh bây giờ. Thôi th́, để anh làm một bài toán chứng minh cho nhỏ rơ t́nh cảm của anh nhé!



Bài toán t́nh yêu

Đề bài : Anh là X, nhỏ là Y, với phép tính Yêu và Không Yêu, hăy chứng minh định lí sau : X yêu Y và Y yêu X là đúng và chỉ có thể tồn tại một cách duy nhất.

Giả thiết 1 : X yêu Y

Chứng minh: Để chứng minh là anh yêu nhỏ th́ anh có vô khối bằng chứng lẫn ví dụ.
Này nhé, từ thuở mới biết nhỏ thôi, anh đă phải đợi không biết bao nhiêu ngày và mất không biết bao nhiêu đêm để nghĩ ra một lá đơn xin làm quen gửi nhỏ. Nếu anh chỉ giỡn chơi cho vui th́ anh đă làm quen nhỏ ngay từ lúc đầu rồi. Nếu anh chẳng “có ǵ” với nhỏ th́ anh đâu phải hồi hộp ngóng thư thư nhỏ trả lời đến như vậy. Nhỏ thấy chưa, chỉ bước ban đầu thôi mà làm kẻ lạnh lùng với trái tim bằng đá như anh phải nao núng không ít. Cái ngày nhỏ cười cười chấp nhận, mắt nhỏ long lanh đến lạ ḱ, may mà anh c̣n “nhớ lối đi về”, nếu không chắc gia đ́nh phải đăng báo “T́m người lạc”. Nhỏ thấy chưa, như vậy cũng đủ thấy tấm thịnh t́nh của anh dành cho nhỏ rồi . Nếu anh không yêu nhỏ, anh chẳng thể nào đứng trước trường chờ nhỏ tan học về. Thuở ấy, anh chúa ghét mấy đứa con trai đứng đực mặt ra mong ngóng, trông thật chẳng khác ǵ mấy thằng ngố. Anh vẫn cười thầm: “Đàn ông đàn ang th́ phải khí thế lên, ai đời chỉ v́ một người phụ nữ.” Nhưng ôi chao, anh hùng không qua ải mĩ nhân, bây giờ anh lại cam tâm t́nh nguyện làm một thằng dở hơi như thế. Dù biết chưa đến giờ, anh vẫn nôn nóng tới sớm rồi đứng đợi, chỉ sợ ra trễ, nhỏ theo lũ bạn đi mất. Mong là nhỏ sẽ không cho anh là thằng ngốc, nhỏ nhé.Có khi nhỏ giận không thèm nói chuyện với chuyện với anh, mới vài ngày thôi mà anh đă thấy thời gian sao dài dằng dặc, vào sở làm mà ḷng như lửa đốt, đến nỗi mấy đồng nghiệp cứ phải th́ thào: “Mày làm sao thế ?”

Biện luận:

“T́nh yêu là mù quáng”. Không, anh chẳng thích làm gă thầy bói mù đoán già đoán non t́nh yêu của chúng ḿnh. Mắt anh c̣n tốt lắm, và để thấy rơ nhỏ hơn, anh c̣n gắn thêm hai miếng kính dày cộm, to chảng. Anh không dám thề non hẹn biển như một kẻ khoác lác, anh cũng không muốn nói ṿng vo quanh co đầy ẩn dụ ngụ ư để nhỏ rối tinh rối mù lạc vào mê hồn trận th́ tội nghiệp. Anh chỉ có thể rơ ràng, ngắn gọn và súc tích y như một bài toán logic : Anh yêu nhỏ.

Giả thiết 2 : Y yêu X

Chứng minh: Đặt ḿnh vào chỗ ngồi của người khác để suy ra người ta nghĩ ǵ quả thật là một điều không đơn giản. Nhưng v́ nhỏ, anh sẽ cố gắng làm mọi thứ trở nên dễ hiểu nhất mà anh có thể.

Nhỏ có thể đang cong môi, lừ mắt bảo rằng, làm quen th́ nhỏ cũng có cả khối người, nhỏ cũng đồng ư cả chục mạng, chứ đâu có riêng ǵ anh. Ừ, cho là vậy đi, thế tại sao nhỏ không trả lời ngay, mà để đến cả tuần sau, anh năn nỉ măi mới cho gặp mặt. Định cho anh đau tim chắc ? Vậy là nhỏ cũng coi anh “đặc biệt” hơn người khác một chút rồi. Nhỏ sắp kêu: “Con gái phải làm giá chứ sao!” Ừ, cho là vậy đi, sao khi anh nắm tay nhỏ hỏi: “Chịu không?”, mặt nhỏ đỏ hồng lên, chỉ cười cười mà không nói ǵ? Nhỏ lại sắp bảo: “Th́ con gái phải mắc cỡ chứ sao?” Ừ, cho là vậy đi, sao mấy thằng “ôn con” ở trường xếp hàng chờ đón nhỏ về, nhỏ ngúng nguẩy lắc đầu mà chỉ bẽn lẽn lên xe anh ngồi? Nhỏ chắc đang bặm môi la: “ Tại anh lớn hơn, chững chạc hơn nên đáng tin hơn.” Ừ, cứ cho là vậy đi, sao nhỏ cứ chịu khó viết thư, chép thơ, gửi nhạc cho anh làm ǵ nhỉ? Mà toàn thơ t́nh không mới…ác chứ ! Nhỏ biết anh khô queo, cứng như đá, ch́ như thép, vậy mà c̣n đưa toàn mấy thứ “ướt nhẹp”. Sao nhỏ không làm thế với mấy “ôn con” trong lớp nhỉ ? Chết thật, lần này anh không suy ra nữa đâu, để tự nhỏ nghĩ đi nhé !

Ngày 8-3, ngày Valentine, nhỏ hí hửng khoe anh nào hoa, nào quà, nào thiệp, cùng “những lá thư t́nh hay nhất thế giới”. Quen nhau gần một năm trời rồi, vậy mà anh vẫn tay không, tỉnh bơ ngồi uống nước mía cạnh nhỏ, chả phản ứng ǵ sất. Không biết ai tự dưng hờn mát thế nhỉ? Úi dào, anh đâu có dễ sập bẫy nhỏ như vậy? Cái kế “khích tướng” này xưa c̣n hơn ….Trái Đất. Ai bảo con trai không được làm giá? Nôn nóng quá nhỏ chạy mất tiêu th́ sao ? Nhỏ định chọc cho anh ghen chết đấy à? Đừng ḥng nhé. Ôi nhỏ ơi, anh là “người lớn”, chơi với nhỏ anh thành “con nít” một chút. C̣n lũ “ôn con” trong trường chỉ là đám con nít tập làm người lớn. Người lớn đă từng làm trẻ con, cho nên trường hợp anh chấp nhận được, c̣n đám con nít mới nứt mắt hỉ mũi chưa sạch mà học đ̣i, thế là hỏng ! Khi nào rảnh, anh sẽ viết thêm cho nhỏ một bài chứng minh lí luận đầy đủ về lũ ranh ấy cho chúng biết thế nào là lễ độ !

Biện luận:

Những ǵ nhỏ dành cho anh, chậc, anh “cảm kích” lắm lắm. Từng ấy ví dụ thôi anh cũng đủ hiểu ḷng của nhỏ rồi. Úi dào, nhỏ mắc cỡ không dám nói ra, thôi th́ để anh nói giùm nhỏ nhé. Chà, không được, nói lớn quá người ta biết th́ nhỏ đỏ mặt, vậy anh nói khe khẽ vừa đủ chúng ḿnh nghe thôi nhỏ nhé: “…” Ui da, đừng có ngắt anh, đau lắm, tội nghiệp!

Từ (1) và (2) =>

Giả thiết 3 : X yêu Y và Y yêu X. Chúng ta yêu nhau

Chứng minh: Nếu giả thiết này thành sự thật th́ … ôi chao, c̣n ǵ hạnh phúc bằng .Nhỏ c̣n bé lắm, nhỏ c̣n đi học, hồn hiên và ngây thơ. Thỉnh thoảng, nhỏ bỗng thành người nhớn, nghiêm nghị và sâu sắc khiến anh phải ngạc nhiên. Dù sao đi nữa, trong anh, nhỏ luôn là nhỏ bé bỏng và đáng yêu. Anh yêu mái tóc nhỏ nên anh đă phải đi lùng cái kẹp tặng nhỏ dù một thằng đàn ông như anh chẳng ưa ǵ chuyện sắm đồ con gái. Anh yêu đôi mắt tinh nghịch, lí lắc. Anh yêu cả cái nh́n mơ màng dù với cặp kính mà nhỏ ghét. Anh yêu cái mặt nhăn nhăn như… con khỉ khi nhỏ giận. Anh yêu luôn cả tính xấu của nhỏ v́ t́nh yêu phải bao dung và độ lượng. C̣n nhỏ, khi vui nhỏ t́m đến anh chia xẻ, nụ cười lúng liếng của nhỏ làm đời anh thấy tươi đẹp hơn. Lúc buồn, nhỏ cũng thỏ thẻ tâm sự rồi hỏi anh gỡ mối tơ ḷng. Bên nhỏ, anh thấy ḿnh cũng quan trọng hẳn lên, và anh cố làm tốt mọi thứ hơn để xứng với t́nh cảm của nhỏ. Nhiều lúc nhỏ giận lẫy bảo anh vô t́nh, chẳng quan tâm khi mấy ngày im bặt, chẳng hỏi thăm. Không có đâu, anh luôn nhớ nhỏ, anh chỉ bận đi làm thôi. Nhỏ thấy đó, anh phải làm tốt công việc của ḿnh th́ mới ra oai với nhỏ được chứ. Anh c̣n phải kiếm tiền để có dịp mua quà, dẫn nhỏ đi chơi, đi coi xi nê… Nhỏ thấy chưa, anh cũng có trách nhiệm lắm chứ, anh chả thích ăn không ngồi rồi, đi tán gái cho vui. Anh có nghĩa vụ lo lắng cho tương lai và chuyện học của nhỏ nữa, anh chả muốn v́ mải vui nhỏ quên mất học bài. Nếu thế th́ anh quả thật đáng trách lắm.

Biện luận:

Có thể anh yêu nhỏ nhiều hơn là nhỏ yêu anh. Thế cũng được, quan trọng là Chúng ta yêu nhau. Yêu anh, nhỏ vừa được yêu nè, vừa được chiều nè, vừa có vệ sĩ, tài xế và cả thầy giáo nữa. Thấy không, nhỏ “lời to” đấy nhé. C̣n anh, chỉ cần được nhỏ yêu, vậy là quá đủ rồi.

Giả thiết 4: X không yêu Y và Y không yêu X

Chứng minh: không t́m ra

Biện luận:

Một giả thiết cực ḱ vô lí . Anh đă gặp qua khá nhiều bài toán hóc búa trong đời, nhưng đây là một câu đố lạ lùng nhất anh từng gặp. Mọi lần, nếu không t́m được một đáp số khả thi, anh sẽ ghi vào phần lời giải rất ngắn gọn: CTMB => Có Trời Mà Biết. Nhưng nhỏ à, giả thiết này có lẽ trời cũng không trả lời nổi, v́ nó sai ngay từ giả thiết, vậy th́ c̣n chứng minh cái quái ǵ nữa.Chắc nhỏ đang nhắc chừng anh, h́nh như thiêu thiếu cái ǵ phải không? Anh biết rồi, nhỏ đang bảo c̣n hai giả thiết nữa mà anh quên. Anh chẳng quên đâu, anh chỉ thấy chúng không cần thiết thôi. Nhưng để chiều ḷng nhỏ, anh nói nhỏ nghe nhé.

Giả thiết 5: Y yêu X và X không yêu Y

Thật không căn cứ, không nguyên do, hoàn toàn vô lí ! Nếu nhỏ yêu anh th́ lí nào anh lại không yêu nhỏ được cơ chứ ? Giả thiết này cũng sai lầm ngay từ đầu rồi, chẳng cần chứng minh nữa.

Giả thiết 6: X yêu Y và Y không yêu X

Nhỏ ơi, nếu quả thật có một giả thiết như vậy tồn tại, anh không đủ can đảm lẫn tâm trí để chứng minh nữa. Anh t́m măi không ra một bằng chứng nào để nói nó là sự thật. Trời sinh ra mỗi người đàn ông và lấy cái xương sườn của họ để làm nên người phụ nữ. Nhỏ chính là cái xương sườn huyết thống ấy. Nếu nhỏ từ chối mà phụ ḷng chúa trời, có lẽ anh sẽ chết v́ một cái xương sườn ngoại đạo. Chắc chắn nhỏ không nỡ nh́n một kẻ yêu ḿnh phải chết thảm thương như thế chứ? Vậy th́, chúng ta hăy dẹp luôn cái giả thiết “mắc toi” này đi, nhỏ nhé !

Kết luận: Nhỏ ơi, chứng minh nhỏ nghe vậy là đủ rồi, thôi tụi ḿnh cứ tự kết luận với nhau đi, nghen nhỏ !
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :) Empty NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU

Post  norisakai Fri Jul 17, 2009 12:58 pm

BÔNG HỒNG CHO T̀NH ĐẦU



Lời Cuối Cho...
Gia sư – Tṛ, vậy là cuối cùng em cũng phải tự ḿnh dứt bỏ tiếng gọi thân thương đó. T́nh yêu Gia sư – Tṛ rồi đây sẽ chỉ là dĩ văng – một dĩ văng buồn, không b́nh yên. Em không đủ can đảm hay em quá yếu đuối để đối mặt với ngăn cản của gia đ́nh?! Dù sao đi nữa em vẫn phải mất anh – mất đi t́nh yêu của ḿnh.

T́nh yêu ơi! Em biết ḿnh quá yếu đuối và ngu ngơ nên không thể bảo vệ được t́nh yêu này. Em đă từng bất chấp tất cả để đi theo tiếng gọi trái tim, em đă từng dứt bỏ lời thề với người anh trai yêu quí để có được những giây phút hạnh phúc, b́nh yên bên t́nh yêu của anh. Em đă từng yêu, từng tin và hy vọng rồi một ngày mọi người sẽ hiểu cho T́nh Yêu chúng ta. Nhưng người lớn có lư lẽ riêng của họ và em không cam ḷng chối bỏ tất cả những ǵ gần gũi, quí trọng bên em. Đó là cuộc sống của em cũng như anh không thể thiếu trong trái tim em. Hăy cố hiểu em một lần thôi, T́nh Yêu nhé! Em đang đứng trước sự lựa chọn và em không thể quên đi những tức giận, những ánh mắt buồn bă của gia đ́nh để bên anh. Em không muốn mọi người phải buồn ḷng v́ em, càng không thể một lần nữa phải đứng trước bàn thờ tổ tiên để thề rằng sẽ quên anh dù ḷng biết rất rơ rằng không dễ như vậy.

Sự dứt khoát của em đă không c̣n ư nghĩa, nước mắt cũng không thể giúp được ǵ cho chúng ta. Em chỉ c̣n biết ngậm ngùi nhủ ḷng hăy cố quên anh. Rồi đây em sẽ phải vui, sẽ phải cười, phải xem như không có chuyện ǵ xảy ra. Em sẽ phải phớt lờ khi đi qua anh, dù trong ḷng muốn lắm một câu nói, một nụ cười anh dành cho em. Rồi sẽ phải nói thế nào đây khi bạn bè hỏi về anh? Sẽ chối bỏ hay lảng tránh đây khi nh́n những kỷ niệm, những con đường đă qua? Ai đó nói:”Kỷ niệm không là ǵ khi thời gian mờ xoá”. Liệu rồi thời gian có đủ làm em quên đi vết thương ḷng đâu tiên?!…

Chiều nay, trước ḍng sông lặng gió, trước con nước lững lờ th́ thầm lời yêu thương, em xin được lần cuối khóc cho một T́nh Yêu, một lần cuối thôi để rồi em phải tự ḿnh đặt dấu chấm kết thúc cho T́nh Yêu đầu tiên – niềm đau đầu tiên của đời em. Em biết chúng ta đă trả giá qúa nhiều để có được nhau, để có đượ chạnh phúc ngắn ngủi. Nhưng đó là những ngày tháng b́nh yên nhất trong cuộc đời em, từng đó đủ để em vững bước đi tiếp dù từ đây trên con đường em đi sẽ không có bước chân anh. Tất cả rồi sẽ qua, nước mắt rồi sẽ khô đi. Chúng ta cần phải đi, rồi ngày mai sẽ trả lại cho ta những ǵ ta đă mất. Dù thế nào đi chăng nữa em vẫn rất biết ơn anh đă cho em hiểu thế nào là T́nh Yêu, là khổ đau, hạnh phúc. Đối diện với đáy sâu ḷng ḿnh em vẫn muốn nói một lời cuối: Em măi yêu anh.

Thôi, b́nh yên nhé T́nh đầu!

Nguyễn Mai



T́m Lại B́nh Yên
Mùa đông xa nhà, thị xă như lạnh hơn. Mọi người chỉ muốn nằm trong chăn hay ngồi bên chậu than hồng để xua đi cái rét. Nó th́ khác. Nó muốn được ngồi sau xe để người ấy đưa đi lang thang trên nhữg con đường đă quá đỗi thân thương. Để rồi khi hai tay đă lạnh cóng th́ nó thích thú áp vào lưng người ấy để nghe tay ḿnh ấm dần lên. Người ấy cười và bảo nó khôn ghê. Vậy mà trên lớp dù đă đóng kín cửa nó vẫn rên rỉ kêu cóng tay quá. Người ấy cười cười rồi đưa nó đôi găng. Nó chỉ lấy một chiếc mà sao vẫn ấm cả hai tay. Đôi găng tay bạn tặng nó cất kín trong ḥm. Người ấy có biết… Mùa đông nó không hề lạnh!

Hơn nó một tuổi nhưng người ấy lớn hơn nó nhiều. Ít nói. Trầm lặng với vẻ ngoài… khó gần. Ban đầu nó chỉ ṭ ṃ không biết bên trong cái “vỏ khô cứng, lạnh lùng” ấy là một con người như thế nào? Rồi hai đứa thân nhau lúc nào cũng chẳng hay. Và con bé vô tâm trong nó giờ đă biết quan tâm đến người khác. Người ấy dường như bớt lạnh lùng.

Thời gian trôi đi, kỷ niệm thật nhiều và t́nh cảm nó dành cho người ấy cũng một ngày nhiều hơn. Nó vần chờ đợi…

Một buổi chiều khi nó chào ra về, người ấy đă nhẹ nhàng áp vào tai nó chiếc headphone. Thời gian như dừng lại. Mọi vật như nín thở. Nó chỉ nghe thấy câu hát trong bài “That’s why”:… “I don’t want to say good bye to you”… Một cảm giác ngọt ngào đang mơn man trái tim yếu đuối của nó. Nó sung sướng đến nghẹt thở và chẳng thể nói lên lời dù nó có biết bao điều muốn nói.

Nó tin và mơ ước thật nhiều. Thế mà tất cả lại vỡ tan, đúng vào lúc ước mơ được gặp biển của nó thành hiện thực. Nó đă nghĩ biển sẽ đưa nó và người ấy lại gần nhau hơn. Vậy mà chính tại nơi này nó đă phải tin rằng người ấy đă măi măi rời xa nó. Đêm về, biển vẫn hát mà nó không thấy b́nh yên. Bởi trong tim nó biển đang thét gào như hỏi tại sao? Nó không thể trả lời. Nó nghe mằn mặn trên môi. Xa xa bóng hai người đang nḥa đi…

Từ đó nó khoác cho ḿnh vẻ ngoài b́nh thản dù trong tim những con sóng chẳng hề lặng im. Nó khổ sở, đau đớn cả trong những giấc mơ. Để rồi khi thức dậy lại trách ḿnh sao chẳng thể căm ghét người ấy và chôn vùi kỷ niệm. Những kỷ niệm ngày ấy đẹp như một nụ hồng pha lê. Nhưng người ta vẫn nói” những ǵ quá đẹp đều mong manh yểu mệnh”. Nụ hồng đă vỡ tan mà sao nó vẫn nâng niu từng mảnh vụn để làm ḿnh thêm đớn đau. Phải chăng bởi đó là bông hồng t́nh đầu?!

Mùa đông năm nay nó sẽ gửi lại chiếc găng tay ngày ấy để chúng có đôi. Nó tin một ngày kia khi gặp lai biển nó sẽ thấy b́nh yên!

Khánh Vân



Tím Xoan
Em lớn lên đă thấy hàng xoan ngự bên bờ giậu tự bao giờ. Hàng xoan ấy là ranh giới giữa nhà hàng xóm và nhà em.

Và rồi dưới tán những cây xoan đào ấy là nơi học bài lư tưởng cho em. Hoa xoan nở rộ, những chùm hoa trắng tím đu đưa như làm duyên với chàng gió. Làn gió nhẹ thoáng qua, từng cánh xoan li ti nghiêng nghiêng rơi như luyến tiếc không muốn rời cành. Hương hoa xoan không ngọt ngào như hoa bưởi, không “ngan ngát” như hương cau mà đậm đà đến khó tả. Học bài xong, em tựa người vào gốc xoan thả hồn cùng mây trời, nghe ḷng ḿnh trải rộng. Em nghe như có tiếng hát ru của cô Tấm vọng về từ câu chuyện cổ tích năm xưa bà kể. Bất chợt ánh mắt lạ nh́n em trước cổng trường nửa như đợi chờ, nửa muốn lẩn tránh từ chiều qua len trong tim rất khẽ. Ánh mắt ấy sao mà lạ thế (?) Nó cũng lạ và thi vị như lần đầu em phát hiện ra vẻ đẹp tuyệt diệu của hoa xoan vậy.

Ngày thi tốt nghiệp phổ thông trung học đă gần kề. Buổi chia tay cuối năm tổ chức tại lớp… Ánh mắt lạ ấy hát tặng tập thể bài “Hoa Xoan đêm hội” – Đặng Nguyễn và “tặng riêng cho…”.


norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :) Empty NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU

Post  norisakai Fri Jul 17, 2009 1:07 pm

BÔNG HỒNG CHO T̀NH ĐẦU



Em không dám nh́n thẳng vào ánh mắt ấy bởi em rất sợ phút giây hạnh phúc nhất sẽ mau tan biến. “Hoa xoan cánh màu trắng tím, là t́nh yêu ḿnh trao nhau”. Lời hát ấy sao mà truyền cảm, sao mà ngọt ngào đến vậy?

Em bỗng thấy yêu bờ giậu trước vườn nhà ḿnh hơn. Thương làm sao cái xóm nhỏ bé lẫn con đường ṃn quen thuộc ngày ngày dẫn em đến lớp. Cảm ơn những cái rất b́nh dị, gần gũi ấy đă cho em biết cảm nhận thết nào là t́nh cảm vượt lên trên t́nh yêu thương bảo bọc của mẹ cha. Một thứ t́nh cảm chỉ cảm nhận bằng ánh mắt, bằng môi cười, bằng từng lời nói dịu dàng chăm lo săn sóc cho nhau.

Chiều nay, em lang thang dưới hàng xoan. Đâu đây hơi thu đă luồn trong gió. Từng ngọn gió thu tiễn lá vàng về với cội. Những mầm sống khẽ cự ḿnh trên thân cây …

Ngày mai, em sẽ xa quê, không biết đến bao giờ em mới được gặp lại hoa xoan. Cảm giác xốn xang, rạo rực lại ùa về tựa mùa bang khuâng nở “hoa xoan khi xưa nở đầy, mà anh hay nói là hoa thương nhớ – để nhớ tới – ḿnh nhớ mối t́nh đầu” –(Hoa xoan đêm hội). Vâng! Kỷ niệm của t́nhd dầu sẽ theo em măi, cũng như hoa xoan – h́nh bóng thân thương của quê nhà sẽ bên em suốt quăng đường c̣n lại.

Vũ Cẩm Chướng

Trong Mưa Có Nắng
Em biết giải thích thế nào cho sự ra đi của cuộc t́nh này đây? Tại anh? Tại em hay tại sự ngu ngơ khờ khạo để đến bây giờ em không cắt nghĩa cho mảnh vỡ t́nh đầu này. Ngày hôm qua, khi anh đánh đàn bản t́nh ca “I say that I love you” anh bảo rằng em là tất cả, rằng nếu có một ngày em bỏ xa anh, anh sẽ hận em và hận cả cuộc đời này. Vậy mà hôm nay anh nói tiếng chia tay nhẹ nhàng như một lời mời em đi ăn kem. Và phải chăng c̣n dễ dàng hơn v́ đâu phải em luôn đồng ư với tất cả lời mời của anh. Em nh́n anh ngỡ ngàng và khó hiểu. Anh đùa? Không! Anh đă ra đi sau câu nói ấy với một lời giải thích vẻn vẹn “gia đ́nh em quá xa để gia đ́nh anh với tới”. Chấm hết!

Khuất bóng anh rồi, mặt đất dưới chân em rạn nứt, em thấy ḿnh từ từ rơi vào trũng lơm của miền đau – một cảm giác chao chát, vỡ ̣a. Em cũng không hiểu sao ḿnh không thể khóc lúc đấy, người con gái đa cảm, yếu đuối trong em trở nên xơ cứng và lănh đạm. C̣n bây giờ khi nghe từng nỗi đau đang ngậm nhấm, em lại không c̣n nước mắt để mà khóc. Những lần gặp anh, em gặng hỏi nguyên nhân, anh vẫn điệp khúc “Hăy tha lỗi cho anh” rồi lại ra đi, không giải thích, không cho em giải bày. Đơn giản vậy sao anh? Không phải v́ em muốn níu giữ một cái ǵ đang rơi khỏi tầm tay – cái hạnh phúc mong manh dễ vỡ, là là như sương khói – mà v́ em muốn ḿnh thanh thản.

Anh à ! Thôi ḿnh không yêu nhau nữa nhưng sao lại lấy đi của em niềm tin vào anh, vào cuộc sống? Anh biết là em yếu cả về thể chất lẫn tinh thần mà, sao lại phủ nhận t́nh em bằng lư do vô lư như vậy? Em không trách anh, cũng không hận anh đâu v́ t́nh yêu có thể đến trong nhau bằng những phút giây không thật phải không anh? Chiếc cầu hạnh phúc anh và em vừa xây chưa ráo hồ đă vội tách đôi về hai ngả, quăng em về phía ḍng xoáy cuộc đời. Mất anh rồi, niềm tin cũng chỉ là ảnh ảo. Có lẽ nào trái đắng t́nh đầu lại quá đậm vị vậy sao anh?

Anh! Có lẽ ḷng anh cũng không sung sướng ǵ đâu đúng không? Anh vốn dĩ được mọi người yêu mến mà giờ đây tất cả đều nh́n anh bằng con mắt khác. Anh t́m đến rượu để quên đi tất cả nhưng men say ấy chỉ là chất xúc tác nhấn ch́m anh mà thôi. Hăy chấm dứt bi kịch này đi anh. Nếu t́nh yêu hai ta không đủ sức mạnh để tồn tại nữa th́ hăy để nó ra đi nhưng anh không thể đánh mất cuộc đời ḿnh. Đừng lo em sẽ hờn trách anh, chúng ḿnh không có duyên nên mới vậy, đúng không anh? Anh đă giúp em hiểu được dư ba của cuộc đời – không hề giản đơn chút nào. Em dẫu buồn, dẫu thất vọng và đau đớn cũng sẽ chấp nhận sự thật. Vết đau này với em thật khó để xoa dịu nhưng em biết ḿnh cần phải làm ǵ bởi một điều thật giản dị “ cơn mưa nào cũng chứa nắng bên trong”. Phải không anh?

Thanh Nga

Mùa Đông Đă Xa
“ Khi c̣n là của ḿnh th́ thấy b́nh thường quá, để khi mất đi rồi lại thấy nuối tiếc, phải không?”.

Giọng buồn buồn và cái nh́n xa xăm của nhỏ bạn kéo em trở về miền kư ức đă chớm phủ bụi mờ. “Ngày xưa tao với L. cũng giống như mày với H…” Ngày xưa ư, nếu kể về câu chuyện của em ngày ấy, em đă có thể bắt đầu bằng hai chữa “ngày xưa” rồi sao?

Sài G̣n sáng nay trời chợt trở lạnh. Những làn gió vô t́nh lùa qua mái tóc trên đường đi học làm em nhớ quá cái không khí se se của những ngày đầu đông ở miền cao nguyên. Khoảng thời gian này năm ngoái em c̣n đang là một cô nữ sinh cấp ba. Những sớm mai đến trường, co ro trong áo ấm… Em yêu biết bao không gian man mác của mùa đông, bầu trời xanh ngắt không gợn chút mây, những cây phượng trong sân trường chỉ c̣n những cành khẳng khiu in bóng trên nền trời. Em đă để hồn ḿnh lang thang ra khỏi bốn bức tường lớp học, khỏi những bài vở chất chồng của năm cuối cấp, mơ màng theo tiếng chim ríu rít ngoài sân trường, đùa theo từng cơn gió lạnh thổi bay những chiếc lá cuối cùng c̣n sót lại của mùa thu. Và em đă bắt đầu câu chuyện của ḿnh với tất cả sự ngây ngô, vụng dại khi em viết vào trang nhật kư: “Ngày …tháng… năm… Ḿnh và H quen nhau …Thật t́nh cờ… Ngay từ cái nh́n đầu tiên …”

Từ lần gặp gỡ t́nh cờ đó, trên đường đi học của em có H, có tiếng cười trong veo và ánh mắt H nh́n em rất lạ, không hiểu mùa đông hay ḷng em trở nên ấm áp hơn. Dẫu biết rằng năm này là năm cuối cấp, và cả hai vẫn thường xuyên nhắc nhở nhau cố gắng học cho tốt nhé, nhưng đôi khi em đă để h́nh ảnh H chập chờn trên những trang vở chằng chịt chữ. Biết làm sao được khi bỗng dưng hôm nay soi gương em thấy ḿnh lớn hơn hôm qua một chút… Em vẫn c̣n nhớ rất rơ khoảnh khắc ấy, giây phút ấy, thời gian như ngừng lặng, muôn v́ sao lấp lánh như đang nhảy múa xung quanh em trong một thứ ánh sáng diệu kỳ, và ḷng em trào dân những cảm xúc khó tả, những cảm xúc chưa bao giờ có trước đây. Có vẻ như em đă chờ đợi điều ấy và đến lúc em nghĩ rằng nó chẳng thể xảy ra th́ H xuất hiện, với nụ cười thật tươi và ánh mắt ấm áp. “Chúc mừng Giáng Sinh” vừa nói H vừa đưa em tấm thiệp Giáng Sinh và khẽ mở nó ra, bài “Đêm Thánh vô Cùng” cất lên rộn ră, hân hoan…

Nhưng rồi mùa đông đi qua, khi những tia nắng ấm áp đầu tiên của mùa xuân vừa ló dạng, khi những chồi non vừa vươn vai thức giấc, H đă rời xa em, rời xa những kỷ niệm vu vơ ngày cũ. Không một câu giă biệt, không một lời giải thích… Trước đây em vô tư đón nhận sự chăm sóc, che chở của H, giờ chợt cảm thấy chông chênh. Và em cũng nhận ra rằng ḿnh đă nhận quá nhiều mà cho chẳng bao nhiêu, đó có phải là lư do khiến H ra đi? Câu chuyện của em không có lời nói bắt đầu, không có lời kết thúc, mà chỉ nhẹ nhàng trôi qua như một áng mây hiếm hoi trên bầu trời xanh trong mùa đông. Có thể gọi tên được chăng, đó là mối t́nh đầu của em?

Một mùa đông nữa lại về. Những kỷ niệm ngày xưa vẫn c̣n làm tâm hồn em xao xuyến. Ở môi trường mới, cũng có nhiều người đến với em, nhưng em không muốn bắt đầu một câu chuyện khác, v́ em nghĩ rằng có lẽ ḿnh chưa đủ lớn để bước vào thế giới kỳ diệu của t́nh yêu. C̣n nuối tiếc ư, em chưa bao giờ nuối tiếc, nhưng câu chuyện của ngày xưa ấy êm đềm quá, những rung động đầu đời ấy ngây ngô quá, và em biết chắc rằng măi măi sẽ không thể quên được dấu ấn của một thời thơ dại…

norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :) Empty T́nh yêu thật sự là ǵ

Post  teckey Fri Jul 17, 2009 9:40 pm

Thư của mẹ gửi con gái,

Có lẽ nụ hôn chiều nay vẫn làm con ngây ngất. Tim mẹ như ngừng đập khi nhận ra đó là con, và cậu bạn vẫn đến giúp bố sửa máy vi tính! Vậy là con gái mẹ, 18 tuổi, đă yêu và đă hôn!

Thực ḷng, điều đầu tiên mẹ muốn là ngăn cấm con. Mẹ muốn nói với con về kỳ thi đang lúc nước sôi lửa bỏng. Về chuyện “hăy đợi” đến khi đủ chín chắn. Nhưng cuối cùng, mẹ quyết định để con tự lựa chọn. Bởi nếu đó không phải là những cảm xúc thoáng qua mà là một t́nh yêu thực sự th́ sẽ là điều đáng tiếc...

T́nh yêu thật sự là ǵ?

T́nh yêu thật sự không phải là cảm xúc, dù nó thường đến cùng những cảm xúc mạnh đến mức làm con người choáng ngợp. T́nh yêu không thể kéo dài nếu hai người chỉ có cảm xúc với nhau.

Sự hiểu biết lẫn nhau mới là nền tảng của t́nh yêu thật sự. Con có thể “phải ḷng” một chàng trai thậm chí chưa bao giờ nói chuyện. Nhưng để có một t́nh yêu thật sự, con cần phải t́m hiểu về người ấy. Bởi biết về tư cách và cá tính người ḿnh yêu là vô cùng quan trọng.

Cùng chung một mục đích sống sẽ giúp cho con và người ấy có được t́nh yêu dài lâu, bởi các con sẽ đi cùng hướng suốt cuộc đời. Nếu tham vọng của con trở thành một doanh nhân quốc tế, c̣n điều duy nhất người ấy mong ước là một mái ấm sum vầy, no đói có nhau, th́ chắc chắn là xung đột sẽ nảy sinh. Nếu con khao khát một cuộc sống đổi thay, đầy thử thách, c̣n người ấy yêu một cuộc sống tĩnh lặng, thanh thản, th́ dù cảm xúc có lớn đến mấy, sẽ cũng có lúc những cá tính sẽ va chạm. Và t́nh yêu sẽ tan vỡ cho dù hai người vẫn c̣n cảm xúc với nhau.

T́nh yêu không phải là t́nh dục. T́nh dục được tạo ra cho hôn nhân - một sự cam kết lâu dài. Nếu vượt ra ngoài hôn nhân, t́nh dục chỉ mang lại hậu quả khắc nghiệt: có thai ngoài ư muốn, những căn bệnh lây lan qua đường t́nh dục, điều tiếng dư luận, và có thể cả sự xấu hổ tủi thẹn. Một mối quan hệ chỉ dựa trên sự ham muốn. Con có hiểu không?

T́nh yêu là sự lựa chọn. Là một sự cam kết. Mặc dù cảm xúc là một phần không thể thiếu được của t́nh yêu, mặc dù t́nh dục là một phần của hôn nhân, th́ t́nh yêu cũng không thể tồn tại nếu chỉ dựa vào những điều đó. Nếu con hỏi mẹ t́nh yêu là ǵ, th́ mẹ sẽ nói với con:

• Yêu, là nh́n thấy ở người đó những điều không hoàn hảo mà vẫn yêu.

• Yêu, là muốn mang lại cho người ḿnh yêu những điều tốt đẹp nhất.

• Yêu, là không mất trí, vẫn học quên ḿnh, vẫn dành trái tim cho gia đ́nh và bè bạn...

• Yêu, là dành thời gian, công sức để t́m hiểu tâm hồn và tính cách của nhau.

• Yêu, là dành thời gian và công sức để t́m hiểu và yêu quư những ǵ mà người con yêu gắn bó.

• Yêu, là tin tưởng và hiểu biết lẫn nhau.

• Yêu, là nếu tranh căi th́ không thường xuyên và cũng không nghiêm trọng.

• Yêu, là nếu tranh căi chỉ giúp hiểu nhau hơn và t́nh yêu bền vững hơn.

• Yêu, là hướng tới một mối quan hệ lâu dài.

• Yêu, là khi xa cách, chỉ thấy yêu hơn và gắn bó hơn.


T́nh yêu là vậy, con ạ!

Chỉ yêu nếu đó là t́nh yêu thật sự. Mẹ tin vào sự lựa chọn của con.

Mẹ của con,

teckey

Posts : 11
Join date : 2009-07-02

Back to top Go down

NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :) Empty Gia vo thôi anh nhé!

Post  teckey Fri Jul 17, 2009 9:44 pm

Giả vờ đụng khẽ tay anh. Nhưng anh phải giữ tay em lại, thật ḷng đấy nhé.
Em sẽ làm như vô t́nh ngồi sát bên anh. Nhưng anh cứ ôm em-giả vờ sợ mất em, anh nhé.
Em sẽ cố t́nh im lặng. Để anh cuống hỏi “Em đâu…”, thật ḷng được không?

Em sẽ giả vờ đau chân để tụt lại phía sau. Nhưng anh phải đợi, đợi em nghiêm túc ấy. Và rụt rè đề nghị: "Thôi, hay là anh cơng…".
Lên xe, em làm như buồn ngủ. Biết em giả vờ rồi nhưng đừng nhích bờ vai khỏi mái đầu em.

Giả vờ ḿnh yêu nhau anh nhé. Để em được ghen tuông, ghen tuông “hợp pháp” mấy phút thôi. Em sẽ hỏi về một người con gái nào nào đó, rằng ai nhắn tin cho anh như thế, giả vờ đi anh, và cái nhói đau trong em rất thật…
Anh cứ giả vờ đặt môi lên g̣ má em thôi nhé, cho hơi thở ấy khiến em bối rối biết bao nhiêu.
Giả vờ anh giơ cao lên một món quà bắt em cố với! Để em thấy ḿnh c̣n một cái ǵ cần hướng đến bằng tất cả niềm háo hức của đứa trẻ con.
Anh hăy giả vờ nói yêu em. V́ có ai đánh thuế một câu nói đâu anh? Và em cũng chỉ định giả vờ là ḿnh đang được yêu nhiều lắm…
Giả vờ níu kéo em khi em nói: Có lẽ đă tới lúc em đi! Nhưng anh phải hứa cái siết tay giả vờ của anh đủ mạnh. Đủ mạnh...
Tất cả chỉ giả vờ thôi. Em tuyên thệ em sẽ không tin là thật.

Nước mắt em rơi cũng đâu là thật. Tại con ǵ bay vào mắt em thôi…

Và cuối cùng em đă giả vờ anh là em không yêu anh.

Sự thật là em yêu anh biết bao, anh biết không?

teckey

Posts : 11
Join date : 2009-07-02

Back to top Go down

NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :) Empty Re: NHUNG CAU CHUYEN VE TINH YEU :)

Post  Sponsored content


Sponsored content


Back to top Go down

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum