DIỄN ĐÀN NÂNG TẦM TRI THỨC
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................

Page 2 of 2 Previous  1, 2

Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:33 pm

NHỮNG LÁ THƯ KHÔNG ĐƯỢC TRẢ LỜI



Có một người đàn ông bị tai nạn giao thông. Vụ tai nạn quá khủng khiếp đă làm ông mất cả hai chân và cánh tay trái. Thậm chí bàn tay phải của ông cũng chỉ c̣n ngón cái và ngóc trỏ. Nhưng ông vẫn c̣n sở hữu một trí năo minh mẫn và một tâm hồn rộng mở.
Suốt những ngày nằm viện, ông rất cô đơn v́ ông không c̣n người thân hay họ hàng. Không ai đến thăm. Không điện thoại, không thư từ. Ông như bị tách khỏi thế giới.
Rồi vượt qua thất vọng, ông nảy ra một ư định: Nếu ông đă mong nhận được một lá thư đến thế, và một lá thư có thể đem lại niềm vui đến thế th́ tại sao ông lại không viết những lá thư để đem lại niềm vui cho người khác? Ông vẫn có thể viết bằng hai ngón tay của bàn tay phải dù rất khó khăn. Nhưng ông biết viết thư cho ai bây giờ? Có ai đang rất mong nhận được thư và ai có thể được động viên bởi những lá thư của ông? Ông nghĩ tới những tù nhân. Họ cũng cô đơn và cần sự giúp đỡ.
Đầu tiên, ông viết thư tới một tổ chức xă hội, đề nghị chuyển những lá thư của ông vào trong tù. Họ trả lời rằng những lá thư của ông của ông sẽ không được trả lời đâu, v́ theo điều luật của bang, tù nhân không được viết thư gửi ra ngoài. Nhưng ông vẫn quyết định thực hiện việc giao tiếp một chiều này.
Ông viết mỗi tuần hai lá thư. Việc này lấy của ông rất nhiều sức khỏe, nhưng ông đặt cả tâm hồn ông vào những lá thư, tất cả kinh nghiệm của cuộc sống, cả niềm tin và hy vọng. Rất nhiều lần ông muốn ngừng viết, v́ không bao giờ ông biết những lá thư của ông có ích cho ai hay không. Nhưng v́ việc viết thư đă thành thói quen nên ông vẫn tiếp tục viết.
Rồi đến một ngày kia ông, cuối cùng ông cũng nhận được một bức thư. Thư được viết bằng loại giấy nhà tù, do chính người quản giáo viết. Bức thư viết rất ngắn, chính xác là chỉ có vài ḍng như sau:
"Xin ông hăy viết thư trên loại giấy tốt nhất ông có thể có được. V́ những lá thư của ông được chuyền từ pḥng giam này sang pḥng giam khác, từ tay tù nhân này sang tù nhân khác đến mức giấy đă bị rách cả. Xin cảm ơn ông."
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:36 pm

TỶ LỆ CỦA T̀NH YÊU



Dorothy Casper
15 tuổi, tôi được học về giới tính, t́nh yêu và kết hôn. Cô giáo dạy môn Kinh Tế Gia Đ́nh c̣n cho chúng tôi làm bài tập bằng cacáh chuẩn bị đám cưới, từ viết thiếp mời đến đặt tiệc… Tôi đă có ư niệm rất rơ ràng về một đám cưới lư tưởng từ hồi đó. Đại loại là một chàng trai mạnh mẽ và một cô gái xinh đẹp dắt tay nhau lên chiếc xe lộng lẫy rồi hai người sống hạnh phúc măi măi… 18 tuổi, tôi vào Đại học và quyết định trở thành một y tá. Bận rộn chuyên học hành và cuộc sống tôi hầu như quên mất ư nghĩ về đám cưới lư tưởng. Thật đáng ngạc nhiên, ngay khi tôi quên ư nghĩ ấy th́ tôi gặp chàng trai mà tôi chắc chắn rằng ḿnh sẽ lấy. Như người ta thường nói là “linh cảm” ấy. Anh ấy sống tại một làng ở vùng quê Idaho. Gia đ́nh anh ấy là nông dân. C̣n tôi sống ở thành phố, nơi rất đông đúc và nhộn nhịp. tôi đă luôn khẳng định rằng tôi không biết ḿnh sẽ cưới ai, nhưng một điều chắc chắn: người đó không phải là nông dân hoặc là người đưa sữa! Thế mà tôi sai trong cả hai trường hợp: anh ấy không chỉ là nông dân, mà buổi sáng c̣n đi đưa sữa! Thật ra, chúng tôi gặp nhau trong thời gian tôi thực tập một năm ở vùng quê anh ấy. Trong suốt thời gian yêu nhau, tôi luôn e ngại rằng đến một lúc nào đó, tôi sẽ phát hiện ra những “chênh lệch” của người nông thôn và người thành thị… Chẳng hạn như… Người yêu tôi rất mê thể thao. C̣n tôi th́ thích nghệ thuật (tôi nnghĩ là cao cấp hơn). Các buổi khiêu vũ, kịch, các pḥng tranh… mới là t́nh yêu sâu đậm của tôi. Sau khi chúng tôi yêu nhau được khoảng 7 tháng th́ tôi nhận được tin khủng khiếp: Mẹ tôi bị ung thư và không c̣n sống được bao lâu nữa. Ngay khi đọc bức điện, người yêu tôi đă tự tay đi thu xếp đồ đạc cho tôi, và buồn bă nói: “Anh đă đặt vé tàu cho em rồi. bây giờ chỗ của em là bên cạnh cha mẹ ḿnh”. Đối với anh ấy, dường như đó là sự lựa chọn duy nhất. Khi ở nhà với mẹ, hàng tuần tôi đều nhận được thư anh ấy thông báo t́nh h́nh trang trại và hỏi thăm gia đ́nh tôi. Hầu như anh ấy không bao giờ nói vể nỗi buồn hay cô đơn, trừ câu “I love you” luôn được ghi ở cuối thư. Những giấc mơ hồi bé của tôi về thư t́nh là luôn phải đầy ắp những lời về t́nh yêu bất diệt và nhớ nhung đau khổ… Nhưng thư của anh ấy th́ chỉ là những từ đơn giản của thực tế. 3 tháng sau, mẹ tôi mất. Sau lễ tang và sắp xếp ổn thoả việc gia đ́nh, tôi quay lại Idaho. Đúng như tôi dự đoán, anh ấy ra tận sân bay để đón tôi. Mắt anh ấy nói nhiều hơn bất kỳ lá thư trong mơ nào. Trên suốt con đường từ sân bay về nhà, tôi nói liên tiếp đủ thứ chuyện. Và đến khi anh ấy có cơ hội trả lời, anh ấy đưa cho tôi một phong b́, trên đó ghi tên tôi. - Anh muốn tặng em một điều đặc biệt để em niết là anh nhớ em đến mức nào. Tôi mở phong b́. Trong đó là hai chiếc vé cả năm, xem mọi vở kịch tại nhà hát tôi yêu thích. Tôi rất xúc động, v́ tôi cũng biết thu nhập của anh ấy không phải là cao. - Tại sao anh làm thế này?- Tôi ái ngại hỏi- Anh có thích xem kịch đâu… Anh ấy cười: - Nhưng em thích. Và anh sẽ học để thích. Trong khoảnh khắc đó, tôi nhận ra rằng t́nh yêu thực sự không phải là 50/50, mà đôi khi là 100/0. T́nh yêu là khi ta đặt người khác lên trước cả bản thân ḿnh.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:40 pm

ĐỪNG ĐỢI



Có một chàng trai bị bệnh ung thư. Chàng mới 19 tuổi, nhưng có thể chết bất ḱ lúc nào v́ căn bệnh quái ác này. Suốt ngày, chàng trai phải nằm trong nhà, được sự chăm sóc cẩn thận đến nghiêm ngặt của bố mẹ. Do đó, chàng trai luôn mong ước được ra ngoài chơi, dù chỉ một lúc cũng được.
Sau rất nhiều lần năn nỉ, bố mẹ cậu cũng đồng ư. Chàng trai đi dọc theo con phố- con phố nhà ḿnh mà vô cùng mới mẻ- từ cưả hàng này sang cửa hàng khác. Khi đi qua một cưả hàng bán CD nhạc, chàng trai nh́n qua cưả kính và thấy một cô gái. Cô gái rất xinh đẹp với một nụ cười hiền lành.- và chàng trai biết đó là "t́nh yêu từ ánh mắt đầu tiên". Chàng trai vào cửa hàng và lại gần bàn cô gái đang ngồi. Cô gái ngẩng lên hỏi :
- Tôi có thể giúp ǵ được cho anh ?
Cô gái mỉm cười, và đó là nụ cười đẹp nhất mà chàng trai từng thấy.
- Ơ...chàng trai lúng túng.
- Tôi muốn mua một CD...
Chàng chỉ bừa một cái CD trên giá rồi trả tiền.
- Anh có cần tôi gói lại không ? Cô gái hỏi, và lại mỉm cười.
Khi chàng gật đầu, cô gái đem chiếc CD vào trong.
Khi cô gái quay lại với chiếc CD đă được gói cẩn thận, chàng trai tần ngần cầm lấy và đi về.
Từ hôm đó, ngày nào chàng trai cũng tới cưả hàng, mua một chiếc CD và cô gái bán hàng lại gói cho anh.
Những chiếc Cd đó, cháng đem về nhà và cất ngay vào tủ.
Anh rất ngại, không dám hỏi tên hay làm quen với cô gái.
Nhưng cuối cùng, mẹ anh cũng phát hiện ra việc này và khuyên anh cứ nên làm quen với cô gái xinh đẹp kia.
Ngày hôm sau, lấy hết can đảm, chàng trai lại đến cưả hàng bán CD,
rồi khi cô gái đem chiếc CD vào trong để gói,
anh đă để một mảnh giấy ghi tên và số điện thoại của ḿnh lên bàn.
Rồi anh cầm chiếc CD đă được gói- như tất cả mọi ngày- đem về.
Vài ngày sau...
Reeeeeeeeeeeeeeng !!!.
Mẹ chàng trai nhấc điện thoại :- " Alô ? "
Đầu dây bên kia là cô gái ở cưả hàng bán CD. Cô xin gặp chàng trai nhưng bà mẹ ̣a lên khóc :
- Cháu không biết sao ? Nó đă mất rồi...hôm qua...
Im lặng một lúc. Cô gái xin lỗi, chia buồn rồi đặt máy.
Chiều hôm ấy, bà mẹ vào pḥng cậu con trai.
Bà muốn sắp xếp lại quần áo cuả cậu, nên đă mở cưả tủ.
Bà sững người khi nh́n thấy hàng chồng, hàng chồng CD được gói bọc cẩn thận, chưa hề được mở.
Bà mẹ rất ngạc nhiên, cầm một cái lên, mở ra xem.
Bên trong lớp giấy bọc là một chiếc CD cùng với một mảnh giấy ghi : " chào anh, anh dễ thương lắm-Jacelyn"
Bà mẹ mở thêm một cái nưă.
Lại thêm một mảnh giấy ghi : " chào anh, anh khoẻ không ? Ḿnh làm bạn nhé ?- Jacelyn"
Một cái nữa, thêm nữa... trong mỗi cái CD là một mảnh giấy.....
--------------------------------
Trong mỗi cử chỉ đều có thể tiềm ẩn một món quà. Giá như chúng ta đừng ngần ngại mở tất cả những món quà mà cuộc sống đem lại.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:42 pm

LỜI KHUYÊN CỦA NGƯỜI CHA



-Mỗi ngày con nhớ dành lời khen tặng vài ba người.
- Mỗi năm ít nhất một lần con hăy chờ xem mặt trời mọc.
- Nh́n thẳng vào mắt mỗi người
- Nói lời "cảm ơn" càng nhiều càng tốt, cũng vậy nói lời "làm ơn" càng nhiều càng tốt.
- Hăy sống dưới mức con kiếm được. Đối xử với mọi người như con muốn được họ đối xử như thế.
- Kết thêm những người bạn mới nhưng trân trọng những người bạn cũ.
- Hăy giữ kín những điều bí mật.
- Con đừng mất thời giờ học các "mánh khoé" doanh nghiệp. Hăy học cách làm doanh nghiệp chân chính.
- Dám chịu nhận những lầm lẫn của ḿnh.
- Con hăy can đẩm. Nếu tự con không được can đảm lắm th́ cũng phải tỏ ra can đảm.
- Con phải dành th́ giờ và tiền bạc để làm việc thiện trong cộng đồng của con.
- Đừng bao giờ lường gạt một ai.
- Học cách lắng nghe, cơ hội trong đời nhiều khi gơ cửa nhà con rất khẽ.
- Đừng làm cho ai mất hy vọng, nhiều người chỉ sống nhờ hy vọng đấy con ạ!
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:44 pm

SÁNG SỚM NGÀY HÔM SAU



Ngư dân cuối cùng sống sót trong vụ băo đánh đắm tàu trôi dạt đến một hoang đảo. Khi anh tỉnh lại, bốn bề là mênh mông biển nước, xung quanh là những mảnh ván vỡ của tàu, c̣n ngư trường quen thuộc th́ đă lùi xa rất xa. Mệt mỏi hoảng loạn và tuyệt vọng, anh liên tục lẩm nhẩm cầu khẩn một phép màu kỳ lạ xảy ra, nhưng cảm thấy vô vọng.
Kiệt sức và chán nản v́ chờ đợi, anh quyết định dựng lên một cái lều nhỏ làm bằng những miếng vỏ tàu để chống lại thời tiết khắc nghiệt trên đảo và chứa những tài sản cuối cùng mà anh c̣n giữ được.
Sang ngày thứ sáu của cuộc sống trên hoang đảo, sau chuyến lặn lội t́m kiếm thức ăn trên đảo, anh quay lại bờ biển với căn lều khi trời đă tối. Nhưng chưa kịp tới gần nó th́ một tia sét giáng thẳng xuống làm căn lều bốc cháy dự dội, khói bốc ngùn ngụt. Suy nghĩ đầu tiên đến với anh là ḿnh thật bất hạnh, đến một chỗ nương thân cũng chẳng c̣n và tất cả với anh coi như đă hết.
Sáng sớm ngày hôm sau, chàng ngư phủ bất hạnh bị đánh thức bởi tiếng c̣i của một chiếc tàu thủy đang tiến lại gần đảo. Nó đến để cứu anh.
- Làm sao các anh biết tôi đang ở đây?" - Anh hỏi vị thuyền trưởng sau khi đă yên vị trên tàu.
- Chúng tôi nh́n thấy tín hiệu cấp cứu, lửa cháy và khói bốc cao từ phía đảo. Đó chẳng phải là tín hiệu kêu cứu của anh sao?
Con người thường dễ nản chí khi mọi việc trở nên tồi tệ, và hầu như quên mất rằng, mọi việc có thể hoàn toàn thay đổi vào "sáng sớm ngày hôm sau... "
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:46 pm

ĐIỀU GIẢN DỊ



Hơn 10 giờ đêm, anh mệt mỏi bước lên được căn hộ tầng 10 của ḿnh. Chợt sững người, dưới ánh sáng vàng vọt ở hành lang, người bạn cũ thời đại học đang ngồi nhẫn nại chờ đợi. Cuộc gặp sau gần chục năm xa được anh đón nhận bằng câu hỏi: "Lâu nay biến đi đâu thế, chắc nhân dịp ǵ mới ghé?...". Bạn làm nghề đi đo đạc địa chính thay đổi địa điểm công việc nay đây mai kia, mà chỉ toàn ở ngoại thành thôi, chẳng mấy khi gặp bạn gặp bè. "Lâu quá không có tin tức ǵ về bạn bè, tao nhớ tụi bay, thế là bắt xe ôm đi mấy chục cây số về đây, chờ đă hơn hai tiếng đồng hồ rồi".
Gợn lên trong anh một cảm giác có lỗi. Cái cảm giác của những kẻ sống thu ḿnh ở thành thị quá lâu, bị bao chặt bởi một kiểu sống theo quan hệ mùa vụ, nhân dịp... Bạn bè, đồng nghiệp đến thăm nhau cứ "hẹn có dịp rảnh...", để rồi chỉ sau vài chục phút lại gặp nhau trong quán nhậu rỉ rả, lại cười chào vờ như chẳng có lời hẹn đă qua. Thậm chí dạo anh mới đi làm, một đồng nghiệp c̣n khuyên rất chân thành: "Nếu các sếp không mời th́ chớ tự tiện đến nhà thăm, kẻo không lại bị cho là ḍm ngó hoặc là đến để tâu hót, nịnh nọt...". Những định kiến cứ như vây bọc những con người thị thành...
Cái bắt tay của bạn bóp thật chặt dứt anh ra khỏi những suy nghĩ miên man. Thế là bạn đi... Anh ngồi bệt xuống chỗ bạn vừa đứng lên, lại miên man: Giá mà người ta luôn có thể đến thăm nhau với một lư do giản dị như thế, v́ c̣n nhớ về nhau...
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:48 pm

ÔNG ẤY CẦN TÔI



Cô y tá nọ hướng dẫn một chàng thanh niên với vẻ mặt hốt hoảng âu sầu tới bên giường bệnh của ông già. Cô nói: ”Ông ơi! Con trai ông đă tới đây này!” Cô phải nhắc lại nhiều bận th́ ông già bệnh nhân mới mở mắt ra nh́n. Ông bị ảnh hưởng thuốc mê và cơn đau nên chỉ nh́n thấy lờ mờ người thanh niên đứng bên b́nh dưỡng khí ở đầu giường.
Ông giơ tay quờ quạng nắm lấy bàn tay người thanh niên, xiết chặt, không rời tay ra như cần một sự an ủi. Cô y tá lăng xăng mang một chiếc ghế lại gần giường bệnh cho người thanh niên ngồi. Rồi suốt đêm đó, người thanh niên ngồi giữ bàn tay ông già và nói những lời an ủi đầy hứa hẹn. Người bệnh già th́ chẳng nói đuợc câu ǵ, chỉ biết nắm chặt lấy bàn tay người thanh niên.
Sáng ngày ra, người bệnh nhân thở hắt ra và chết. Người thanh niên bùi ngùi đặt cái bàn tay bất động nọ xuống bên giường, và đi báo tin cho cô y tá. Trong khi cô ư tá làm thủ tục giấy tờ, người thanh niên tần ngần đứng bên cạnh. Khi cô làm xong thủ tục, cô ngỏ lời chia buồn với chàng thanh niên , th́ chàng này hỏi cô rằng: ”Ông ấy là ai vậy? Tên là ǵ?” Cô y tá ngạc nhiên: ”Tôi tưởng ông ta là cha anh?” Chàng thanh niên trả lời: ”Không, ông ta không phải là cha tôi, tôi chưa hề gặp ông ta bao giờ, tôi vào thăm người bạn có lẽ cùng họ, nên cô dẫn tôi nhầm tới đây.”
Cô y tá kêu lên: “Ồ, thế sao anh không cho tôi biết khi tôi dẫn anh tới đây!”
Chàng thanh niên nọ chậm răi: “Khi tôi được biết ông ta bệnh nặng khó qua khỏi, mà ông ta lại đang mong mỏi sự có mặt người con trai chưa tới được. Ông ta đă yếu quá cũng không nhận ra được ai cả, tôi cảm thấy ông ta rất cần tôi, nên tôi ở lại cũng có sao đâu!”
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:50 pm

BÀI HỌC CHO CUỘC SỐNG



Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ư nghĩa như thế nào. Họ đă dạy bạn những bài học, đă giúp bạn nhận ra giá trị của chính ḿnh hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến (bạn cùng pḥng, người hàng xóm, vị giáo sư, người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ). Nhưng khi bạn thờ ơ với họ, hăy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn.
Ban đầu sự việc xảy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn th́ bạn khó có thể thấy được tài năng, sức mạnh, ư chí và tấm ḷng của bạn. Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có ǵ gọi là t́nh cờ hay may rủi cả. Bệnh tật, tổn thương trong t́nh yêu, giây phút tuyệt vời nhất của cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đă xảy đến với bạn, hăy nhớ rằng đó là bài học quư giá. Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sống từng ngày mà không hề ước mơ. Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.
Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính ḿnh. Nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn hay lợi dụng tấm ḷng của bạn, hăy tha thứ cho họ bởi v́ chính họ đă giúp bạn nhận ra được ư nhĩa của sự chân thật và hơn nữa, bạn biết rộng mở tấm ḷng với ai đó. Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành, hăy yêu thương họ một cách vô điều kiện, không chỉ đơn thuần là họ đă yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu .
Hăy trân trọng khoảnh khắc và hăy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không c̣n có cơ hội để trải qua nữa. Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện, và biết lắng nghe. Hăy để trái tim biết yêu thương người khác. Bầu trời cao vời vợi v́ thế hăy ngẩng đầu nh́n lên, tự tin vào bản thân. Hăy lắng nghe nhịp đập của trái tim ḿnh :"Bạn là một cá nhân tuyệt vời. Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn, v́ nếu bạn không tin bạn th́ ai sẽ làm điều ấy?"
Hăy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy. Nếu bạn thương yêu ai đó th́ hăy nói cho họ biết, dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:53 pm

ĐÔI TAI CỦA TÂM HỒN



Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa.
Cô bé buồn tủi ngồi khóc một ḿnh trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao ḿnh lại không được hát ? Chẳng lẽ ḿnh hát tồi đến thế sao ? Cô bé nghĩ măi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
"Cháu hát hay quá! . Một giọng nói vang lên: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đă cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ". Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm răi bước đi.
Hôm sau, khi cô bé tới công viên đă thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Ông vỗ tay nói lớn: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!" Nói xong cụ già lại chậm răi một ḿnh bước đi.
Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đă trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên t́m cụ nhưng ở đó chỉ c̣n lại chiếc ghế đá trống không.
"Cụ già ấy đă qua đời rồi. Cụ ấy điếc đă hơn 20 năm nay" - một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người. Một cụ già ngày ngày vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát lại là một người không có khả năng nghe?
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Wed Jul 08, 2009 9:55 pm

CUỘC VẬN ĐỘNG CỦA SUSIE



Làm bố mẹ, chúng ta thường học được nhiều điều nơi con cái cũng như chúng học được từ chúng ta. Bọn trẻ gợi cho ta nghĩ về cái thời hoa mộng đầy ắp những ư tưởng và hy vọng, cái thời mà những cay đắng của cuộc đời chưa dạy cho chúng ta biết nghi ngờ chính ḿnh mỗi khi gặp phải khó khăn và trở ngại.
Con gái Susie của tôi đang học lớp 5 khi con bé học được bài học đầu đời về cuộc sống, cái chết và ḷng trắc ẩn. Jeff, cậu bạn học của nó, bị chứng bệnh bạch cầu. Cậu bé rất yếu và rụng cả tóc, phải thường xuyên nghỉ học. Trong khi một số bạn bè tránh xa, chế giễu hoặc nhạo báng Jeff, Susie lại quan tâm chăm sóc thằng bé và hai đứa trở thành đôi bạn thân thiết.
Trong suốt thời kỳ căn bệnh của Jeff thuyên giảm, Susie và Jeff thường ở bên nhau, chơi đùa, học chung và chuyện tṛ. Chúng tham gia cả những cuộc chạy đua tiếp sức của lớp 5K. Hai đứa chúng chẳng chịu rời nhau bao giờ.
V́ thế, quả là một cú sốc khủng khiếp đối với con bé Susie nhà tôi khi chứng kiến bệnh bạch cầu bộc phát và quật ngă người bạn thân thiết nhất của nó. Đó cũng là lúc cô con gái phi thường của tôi thể hiện hết khả năng sáng tạo và sức mạnh ư chí của nó. Điều ấy đă dạy cho chúng tôi biết thế nào là quyền năng của ḷng tin.
Susie muốn làm một điều ǵ đó gợi cho mọi người nhớ về Jeff. V́ lúc c̣n khỏe mạnh Jeff rất yêu thích môn chạy đua, Susie nảy ra ư định tổ chức một cuộc chạy đua tưởng niệm Jeff Castro nhân danh hiệp hội những người bị bệnh bạch cầu. Khi Susie bày tỏ với chúng tôi ư nghĩ này, chúng tôi rất tự hào và xúc động nhưng cũng rất e dè. Chúng tôi biết Susie không có một chút khái niệm ǵ về tầm quan trọng của một công việc như thế, con bé cũng chẳng có kinh nghiệm hay hiểu biết
ǵ để tổ chức chương tŕnh ấy. Thực ra, chúng tôi cũng không biết làm cách nào để vận động một quĩ hỗ trợ. V́ vậy, chúng tôi chỉ biết lắng nghe rồi gác câu chuyện sang một bên. Chúng tôi thực sự không ngờ rằng Susie vẫn tiếp tục nỗ lực thực hiện ư định của ḿnh cho đến khi t́m được người có khả năng giúp đỡ nó.
Không nói trước cho chúng tôi biết, Susie t́m đến các thầy cô. Cũng như chúng tôi, họ đă khen ngợi ư tưởng của con bé và cố gắng giải thích cho Susie rơ v́ sao khó ḷng thực hiện ư tưởng như thế. Bên cạnh thời gian và công sức phải bỏ ra, các thầy cô đă giảng giải với con bé Susie nhà tôi,con bé cần phải liên hệ và thuyết phục được những người thích hợp cũng như phải vận động cho được một số tiền tài trợ rất lớn. Họ đề nghị với Susie một số chương tŕnh đơn giản hơn.
Susie chỉ lắng nghe, không nói ǵ và tiếp tục làm theo cách riêng của ḿnh.
Bạn có thể h́nh dung được nỗi kinh ngạc của gia đ́nh chúng tôi, khi mà chỉ độ hai tuần sau chúng tôi bắt đầu nhận được những cú điện thoại ở nhà từ Pepsi – Cola, Coors và nhiều công ty tiếng tăm khác hỏi t́m gặp Susie. Con bé đă liên hệ với các công ty này để xin tài trợ một cuộc đua, và họ muốn được biết thêm chi tiết về chương tŕnh tổ chức của cuộc đua ấy. Từ thời điểm đó, chúng tôi hiểu rằng cô con gái của ḿnh quyết tâm thực hiện ước mơ của nó và chúng tôi không thể nào làm ngơ được – một cuộc chạy đua sẽ phải được tổ chức và chúng tôi sẽ tích cực hỗ trợ con ḿnh.
Sau nhiều tháng trời hoạch định, phối hợp và vận động gây quĩ, cuộc chạy đua Jeff Castro của hiệp hội những bệnh nhân bệnh bạch cầu đă được tổ chức. Liệu chương tŕnh ấy có thành công không? Bạn hăy thử đặt cược đi! Chúng tôi đă vận động được hơn 20.000 đô-la, phân nữa số tiền này được dùng để thanh toán các chi phí tổ chức, và một chi phiếu 10.000 đô-la được hân hạnh trao cho hiệp hội các bệnh nhân bệnh bạch cầu. Tất cả được bắt đầu từ một khát vọng được thể hiện t́nh thương của một bé gái dành cho đứa bạn trai, một khát vọng đă đựoc nung nấu bằng ư chí và lập trường kiên định mà không ai có thể lay chuyển được.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 1:43 pm

MỘT CỬ CHỈ ĐẸP




Thomas R. Overton
Bà Foreman dừng chiếc xe hơi của ḿnh ngay một trạm thu phí giao thông trên xa lộ cao tốc. Liếc mắt qua kính chiếu hậu, bà thấy cả một dăy dài xe hơi ngay sau ḿnh. Bà chợt nảy ra một ư vui vui, bà quay kính xe xuống, đưa ra cho người bán vé một tờ 50 USD và bảo: "Tôi mua một vé cho tôi, và c̣n lại tôi mua thêm năm vé nữa cho năm chiếc xe sau tôi, chỗ tiền dư tôi xin biếu hết cho ông!"
Không kịp để cho người bán vé thắc mắc v́ sửng sốt, bà Foreman quay kính xe, đạp ga và lái xe đi ngay. Bà h́nh dung ra trong đầu cùng sự ngạc nhiên đầy thú vị ấy nơi năm người lái xe theo sau mà bà không hề quen biết. Bà không cần những lời cảm ơn, chỉ là một "cử chỉ đẹp" nho nhỏ thôi mà, có đáng ǵ đâu!
Về đến nhà, bà Foreman vừa làm bếp vừa tủm tỉm cười một ḿnh v́ nhớ lại chuyện sáng nay trên đường. Ông chồng để ư thấy làm lạ, đến bữa ăn trưa, ông lựa lời hỏi, bà mới kể lại đầu đuôi. Đến phiên ông chồng cũng cảm thấy vui lây niềm vui nho nhỏ ấy...
Buổi chiều đến trường dạy môn giáo dục công dân, ông Foreman quyết định làm một "cử chỉ đẹp" bằng cách dùng chính câu chuyện về cử chỉ đẹp của bà vợ để dẫn nhập vào bài học. Các học sinh trung học của ông lặng đi một thoáng rồi đồng loạt vỗ tay hoan hô sau lời kết thúc của thầy giáo: "Các em hăy nhớ niềm vui sống khởi đi từ những câu chuyện b́nh thường nho nhỏ như thế, mỗi ngày ước ǵ mỗi người trong chúng ta đều làm được ít nhất một "cử chỉ đẹp" tương tự các em nhé!"
Ở lớp hôm ấy, có cô bé Mary vốn là một học sinh cá biệt, luôn bướng bỉnh, ĺ lợm, cũng như một đứa bé lười biếng trong gia đ́nh. Cô về nhà trong tâm trạng hết sức hân hoan phấn khởi và quyết định sẽ làm một "cử chỉ đẹp" với cha mẹ. Cô lặng lẽ thu dọn, lau chùi, quét tước, nấu nướng và giặt giũ xong xuôi mọi việc trước khi mẹ cô ở xưởng và cha cô ở ṭa báo trở về. Sập tối, hai ông bà bước vào nhà và hiểu ra ngay đă có một sự thay đổi kỳ lạ nơi cô con gái đang tuổi dậy th́! Hỏi măi cô bé mới kể lại câu chuyện về "cử chỉ đẹp" cô đă nghe thầy giáo Foreman kể ở lớp. Cô hứa với bố mẹ mọi chuyện hôm nay cô đă làm ở nhà sẽ không phải là một cử chỉ đẹp duy nhất cô sẽ cố gắng thực hiện.
Sau buổi cơm chiều thật vui và đầm ấm, ông Alfonse, cha của Mary, vốn là phóng viên của một tờ báo địa phương, khoan khoái ngồi vào bàn làm việc. Ông quyết định phải viết ngay một bài báo về câu chuyện "cử chỉ đẹp"... Chỉ đến chiều ngày hôm sau thôi, cả miền đều xôn xao rộn ră khi đọc được bài báo. Người ta bảo nhau ít nhất mỗi ngày hăy nhớ làm một "cử chỉ đẹp" nho nhỏ cho nhau, cho cuộc sống...
Cha xứ đưa câu chuyện vào bài giảng ngày chủ nhật kế đó. Một diễn giả chọn câu chuyện làm chủ đề chính cho một buổi mạn đàm ở hội trường lớn của thị trấn. Một bà mẹ kể lại cho đứa con như một câu chuyện cổ tích để ru nó vào giấc ngủ ngon. Một đôi bạn trẻ đang yêu nhau cùng thỏa thuận từ nay sẽ dành cho nhau những cử chỉ đẹp thay v́ những tṛ giận dỗi vô bổ. Ngoài đường phố, người ta thôi không vứt những bă kẹo chewing gum bừa băi. Những người lái xe cố gắng tránh không làm tạt những vũng nước trên đường lên khách bộ hành. Trong nhà giam, viên cai ngục bẳn tính quyết định sẽ có những cử chỉ đẹp đối với các tù nhân. Người đi mua hàng ở tiệm tạp hoá nói một lời cảm ơn lịch sự, c̣n cô bán hàng thường hay cau có th́ đă biết ḿm một nụ cười khả ái để đáp lại. Một cầu thủ bóng đá vốn nổi tiếng là chơi xấu, giờ đây trong trận đấu cuối tuần đă chạy lại đỡ một cầu thủ đội bạn bị ngă với một lời xin lỗi...
Một cử chỉ đẹp, vâng, một cử chỉ đẹp nho nhỏ mỗi ngày thôi cũng đủ để làm cho cuộc sống thêm ư nhị đậm đà, và niềm vui bởi sự quan tâm đến nhau trong yêu thương được nhen nhúm, rồi bừng cháy, lan tỏa đến tất cả mọi người.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 1:46 pm

NHỚ ĐẾN TÔI




Ngày ấy sẽ đến, khi thân xác tôi nằm trên một chiếc giường phủ drap trắng trong một bệnh viện đầy ắp những người sống và những người đang hấp hối. Chẳng bao lâu bác sĩ sẽ quyết định rằng bộ năo tôi ngưng hoạt động và rằng thực tế là cuộc sống của tôi đă chấm dứt.
Khi điều đó xảy ra, đừng cố gắng giúp tôi một cuộc sống nhân tạo bằng việc sử dụng máy móc. Đừng gọi chiếc giường này là giường chết mà hăy gọi nó là chiếc giường của cuộc sống, và hăy mang thân xác tôi ra khỏi giường để giúp đỡ những kẻ khác có cuộc sống vẹn toàn hơn.
Hăy lấy thị giác của tôi cho người đàn ông chưa bao giờ được nh́n thấy ánh mặt trời lúc b́nh minh, một gương mặt trẻ thơ hay t́nh yêu trong ánh mắt của người phụ nữ. Hăy đưa trái tim của tôi cho người có trái tim tim bị đau đớn trong những ngày tháng vô tận. Hăy lấy máu của tôi cho một thiếu niên vừa được kéo ra khỏi đống vụn xe sau tai nạn để cháu có thể sống mà nh́n thấy hậu sinh của ḿnh. Hăy đưa trái thận của tôi cho một người phải lệ thuộc vào máy để sinh tồn từ tuần này sang tuần khác. Hăy lấy xương của tôi, lấy từng bắp thịt, thớ thịt và từng sợi dây thần kinh trong thân xác tôi và t́m cách giúp một đứa trẻ tàn tật có thể đi được.
T́m kiếm trong từng góc cạnh của bộ năo tôi. Hăy lấy những tế bào nếu cần thiết hăy để nó phát triển để đến một ngày nào đó, một cậu bé không biết nói sẽ la lớn và một cô bé bị điếc có thể nghe được tiếng mưa rơi trên cửa sổ.
Hăy đốt những ǵ c̣n lại của tôi và rải tro vào gió để giúp cho những bụi hoa nở rộ.
Nếu phải chôn một thứ ǵ đó, hăy chôn đi những lỗi lầm của tôi, sự yếu đuối của tôi và tất cả những thành kiến nhân loại.
Hăy đưa những tội lỗi của tôi cho quỷ dữ. Hăy gửi linh hồn của tôi cho thượng đế.
Nếu t́nh cờ bạn mong muốn nhớ đến tôi, bạn hăy có những lời nói hoặc việc làm thật tử tế đối với những người cần bạn. Nếu bạn làm được như vậy tôi sẽ c̣n sống măi măi.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 1:49 pm

ANH TRAI




Nhân dịp lễ Giáng sinh, Paul được anh trai tặng một món quà tuyệt vời - một chiếc ô tô. Một ngày trước lễ Giáng sinh, Paul vừa ra khỏi văn pḥng th́ thấy một cậu bé đang đi ṿng quanh chiếc xe với vẻ mặt rất ngưỡng mộ. "Đây là xe của anh à?", cậu bé hỏi. Paul gật đầu: "Anh trai tớ tặng nhân dịp Giáng sinh đấy!". Cậu bé lấy làm kinh ngạc: "Thế có nghĩa là anh trai anh cho chiếc xe này và anh không phải trả một đồng nào? Ôi, giá mà em...", cậu bé ngập ngừng, "...giá mà em được là người anh như vậy". Paul nh́n cậu bé một cách đầy ngạc nhiên, và trong phút bốc đồng, anh nói: "Cậu có muốn đi chơi một chuyến trên chiếc xe của anh không?". "Ồ vâng, em rất sẵn sàng".
Sau một lúc đi ḷng ṿng, cậu bé quay sang với đôi mắt ngời sáng: "Anh ơi, anh có thể lái xe tới thẳng nhà em được không?". Paul mỉm cười. Anh nghĩ cậu bé muốn cho những người hàng xóm thấy cậu về nhà trên một chiếc xe ô tô sang trọng. Nhưng một lần nữa Paul lại nhầm. "Anh đỗ lại ở chỗ hai bậc thang này nhé" - cậu bé đề nghị. Cậu chạy lên các bậc cầu thang. Một lúc sau Paul nghe thấy tiếng cậu quay trở lại, nhưng không vội vă như lúc trước. Cậu bé bế theo một đứa em tàn tật, đặt em ngồi xuống trên những bậc cầu thang, quàng tay âu yếm qua vai chú bé và chỉ vào chiếc xe: "Đấy, nó đấy, giống như những ǵ anh đă nói với em lúc trước. Anh trai anh ấy tặng nhân dịp Giáng sinh và anh ấy không phải trả một đồng nào. Một ngày nào đó anh cũng sẽ tặng em một chiếc xe như thế này, và em sẽ thấy được mọi thứ trong dịp Giáng sinh thật tuyệt vời như những ǵ anh vẫn kể với em".

Paul bước ra khỏi xe và bế cậu bé tàn tật lên xe. Người anh với đôi mắt ngời sáng cũng leo lên xe và cả ba bắt đầu một chuyến đi chơi Giáng sinh thật đáng nhớ.
Noel năm đó Paul mới thật sự hiểu: "Khi đem hạnh phúc đến cho người khác, ta sẽ là người hạnh phúc hơn cả".
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 1:51 pm

ĐỂ ĐỌC KHI CON MỘT M̀NH




Khi tôi 13 tuổi, gia đ́nh dọn đến California. Tôi bước vào tuổi thanh niên trong tinh thần "nổi loạn". Tôi luôn nóng nảy và muốn phản kháng với bất cứ điều nhỏ nhặt nào mà cha mẹ tôi bảo ban. Như những đứa trẻ mới lớn khác, tôi vùng vẫy để thoát khỏi bất kỳ điều ǵ mà tôi không bằng ḷng về thế giới với ư nghĩ ḿnh là đứa trẻ "biết hết mọi chuyện, không cần ai bảo ban". Tôi từ chối tất cả những hành động yêu thương. Thật sự tôi phát cáu khi ai đề cập đến t́nh thương.
Một tối, sau một ngày đặc biệt chán nản, tôi vùi ḿnh trong pḥng riêng, đóng kín cửa và nằm lăn ra giường. Khi vùi đầu trên gối, tôi phát hiện dưới gối có một phong thư. Tôi lấy ra, trên thư ghi rơ "để đọc khi con một ḿnh".
V́ lúc đó chỉ có một ḿnh, không ai có thể biết tôi có đọc hay không nên tôi mở thư ra. Thư viết: "Con ơi, mẹ biết cuộc sống thật khó khăn, mẹ biết con đă thất vọng, chán chường và mẹ biết không phải chúng ta lúc nào cũng làm điều đúng. Mẹ biết rằng mẹ yêu thương con biết bao và dù con làm ǵ, nói ǵ cũng không thay đổi được t́nh thương mẹ dành cho con. Mẹ luôn bên con khi con cần chia sẻ và nếu con không cần cũng ổn thôi. Chỉ cần biết rằng dù con đi đâu, là ǵ trong đời ḿnh, mẹ luôn yêu con và tự hào con là con trai của mẹ. Mẹ luôn bên cạnh con và yêu con, điều đó không bao giờ thay đổi. Mẹ của con."
Đó là lá thư đầu tiên trong một chuỗi thư "để đọc khi con một ḿnh". Tôi chẳng đá động với ai về chúng măi đến khi trưởng thành.
Bây giờ tôi đă đi khắp nơi trên thế giới để giúp đỡ mọi người. Một lần khi diễn thuyết ở Sarasota, Florida, cuối ngày học, một quí bà đă t́m đến tôi và tâm sự về những khó khăn của hai mẹ con cảm thông được với nhau. Chúng tôi cùng đi dạo dọc bờ biển và tôi kể cho bà nghe về t́nh thương bất tử của mẹ tôi, về những lá thư "để đọc khi con một ḿnh" của mẹ. Vài tuần sau đó, tôi nhận được một bưu thiếp bảo rằng bà đă viết lá thư đầu tiên cho con trai bà và để dưới gối.
Tối đó, khi đi ngủ, tôi đặt tay dưới gối và bồi hồi nhớ lại cái cảm giác thanh thản, khuây khỏa mỗi lần tôi nhận được thư của mẹ dưới gối.
Giữa những năm tháng hỗn loạn của tuổi niên thiếu, những lá thư của mẹ là đỉểm tựa vững chắc để tôi luôn tin rằng tôi được yêu thương dù bất cứ điều ǵ xảy ra. Trước khi ngủ, tôi luôn cám ơn cuộc đời đă ban tặng cho tôi một người mẹ tuyệt vời, biết được tôi, cậu con trai "nổi loạn" bé nhỏ của bà, cần ǵ.
Ngày nay, khi cuộc đời gặp phong ba băo táp, tôi biết chắc ngay dưới gối nằm của ḿnh là một điểm tựa vững chắc của t́nh thương của mẹ - kiên định, vĩnh cữu, không điều kiện - sẽ lèo lái cuộc đời tôi.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 1:52 pm

DỰA VÀO BẢN THÂN





Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ của nó : "Mẹ ơi ! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái b́nh vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được !".
"V́ cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể ḅ, mà ḅ cũng không nhanh" - Mẹ nói.
"Chị sâu róm không có xương cũng ḅ chẳng nhanh, tại sao chị ấy không cần đeo cái b́nh vừa nặng vừa cứng đó?".
"V́ chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy".
"Nhưng em giun đất cũng không có xương và cũng ḅ chẳng nhanh, cũng không biến hóa được tại sao em ấy không đeo cái b́nh vừa nặng vừa cứng đó?".
"V́ em giun đất sẽ chui xuống đất, ḷng đất sẽ bảo vệ em ấy".
Ốc sên con bật khóc, nói : "Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, ḷng đất cũng không che chở chúng ta".
"V́ vậy mà chúng ta có cái b́nh ! - Ốc sên mẹ an ủi con - Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta phải dựa vào chính bản thân chúng ta".
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 1:54 pm

GIÁ CỦA MỘT NỤ CƯỜI




Giá một nụ cười rẻ hơn giá tiền điện, thế nhưng nụ cười lại to sáng nhiều hơn hàng trăm bóng đèn điện. Không ai nghèo đến nỗi không thể mỉm một nụ cười, cũng không ai đủ giàu để sống mà không cần đến nụ cười của người khác. Một nụ cười- vốn liếng tuy nhỏ bé nhưng lại sinh hoa lợi nhiều, nó làm giàu cho kẻ đón nhận nó mà không hề làm kẻ trao tặng nó phải nghèo đi. Ngược lại, có khi người ta sẽ c̣n măi măi ghi nhớ.
Không ai đủ giàu mà bỏ qua không nhận lấy một nụ cười. Nụ cười tạo được hạnh phúc trong gia đ́nh. Nụ cười là dấu hiệu của nhân ái. Nụ cười làm cho kẻ nhọc nhằn t́m được sự thoải mái dễ chịu. Nụ cười đem lại sự can đảm cho người nản chí, hoang mang. Nếu có một lúc nào đó trong đời, bạn gặp một ai đó không cho bạn được một nụ cười như bạn đáng được nhận, th́ bạn hăy quảng đại mà nở một nụ cười với người đó. Bởi v́ không ai cần đến nụ cười cho bằng người không bao giờ biết cười.
Có một câu chuyện kể rằng: Saint- Exupery từng là phi công tham gia chống phát xít trong Thế chiến thứ hai. Chính từ những năm tháng này ông đă viết ra tác phẩm "Nụ cười". Không biết đây là một tự truyện hay một truyện hư cấu, nhưng tôi tin rằng nó có thật. Trong truyện, Saint- Exupery là một tù binh bị đối xử khắc nghiệt và ông biết nay mai có thể bị xử bắn như nhiều người khác. Ông viết : "Tôi trở nên quẫn trí. Bàn tay tôi giật giật, cố gắng rút trong túi áo một điếu thuốc. Nhưng tôi lại không có diêm. Qua hàng chấn song nhà giam, tôi trông thấy một người cai tù. Tôi gọi: "Xin lỗi, anh có lửa không?".. Anh ta nhún vai rồi tiến lại gần. Khi rút que diêm, t́nh cờ mắt anh nh́n vào mắt tôi. Tôi mỉm cười mà chẳng hiểu tại v́ sao lại làm thế. Có lẽ v́ khi muốn làm thân với ai đó, người ta dễ dàng nở một nụ cười.
Lúc này dường như có một đốm lửa bùng cháy nhanh qua kẽ hở giữa hai tâm hồn chúng tôi, giữa hai trái tim con người. Tôi biết anh ta không muốn, nhưng do tôi đă mỉm cười nên anh ta phải mỉm cười đáp lại. Anh ta bật que diêm, đến gần tôi hơn, nh́n thẳng vào mắt tôi và miệng vẫn cười. Giờ đây trước mặt tôi không c̣n là viên cai ngục phát xít mà chỉ là một con người. Anh ta hỏi tôi: "Anh đă có con chứ?". Tôi đáp: "Có" và lôi từ trong ví ra tấm nhỏ của gia đ́nh ḿnh. Anh ta cũng vội rút trong túi áo ra h́nh những đứa con và bắt đầu kể lể về những kỳ vọng của anh đối với chúng. Đôi mắt tôi nhoà lệ. Tôi biết ḿnh sắp chết và sẽ chẳng bao giờ gặp lại được người thân. Anh ta cũng bật khóc. Đột nhiên, không nói một lời, anh ta mở khoá và kéo tôi ra khỏi buồng giam. Anh lặng lẽ đưa tôi ra khỏi khu vực thị trấn chiếm đóng, thả tôi tự do rồi quay trở về. Thế đó, cuộc sống của tôi đă được cứu rỗi chỉ nhờ một nụ cười".
Từ khi đọc được câu chuyện này tôi nghiệm ra được nhiều điều. Tôi biết rằng bên dưới mọi thứ vỏ bọc chúng ta dùng để thủ thế, để bảo vệ phẩm giá và địa vị, vẫn c̣n đó một điều thật quí giá mà tôi gọi là tâm hồn. Tôi tin rằng: nếu tâm hồn bạn và tâm hồn tôi nhận ra nhau th́ chúng ta chẳng c̣n ǵ phải sợ hăi hay căm thù oán ghét nhau. Nếu bạn từng có một khoảnh khắc gắn bó với đồng loại qua sức mạnh của nụ cười, th́ tôi tin rằng bạn cũng đồng ư với tôi, đó là một phép lạ nho nhỏ, một món quà tuyệt vời mà chúng ta có thể dành cho nhau. Nữ tu Thérésa thành Calcutta đă cảm nhận điều này trong cuộc sống, và bà đưa ra một lời khuyên chân thành: "Hăy mỉm cười với nhau, mỉm cười với vợ bạn, với chồng bạn, với con cái bạn và với mọi người dù đó là ai đi nữa, v́ điều này sẽ giúp bạn lớn lên trong t́nh yêu của nhau..."
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 1:58 pm

KHÔNG TRÁCH MẮNG




Tôi quen gia đ́nh nhà Whites khi mới vào đại học. Họ hoàn toàn khác gia đ́nh tôi, mặc dù vậy ở bên họ lúc nào tôi cũng cảm thấy hết sức thoải mái. Jane White với tôi thoạt tiên là bạn trong trường, rồi kế tới cả gia đ́nh đón tiếp tôi-một người ngoài-như thể đón một người em họ mới t́m ra.
Ở nhà tôi, mỗi khi có chuyện ǵ không hay xảy ra, luôn luôn nhất thiết là phải t́m cho ra thủ phạm để trách mắng.
"Cái này là ai làm đây?". Mẹ tôi sẽ hét lên như thế trong nhà bếp hỗn độn như băi chiến trường.
"Đó là tại con đó, Katharine!". Cha tôi sẽ đay nghiến mỗi khi con mèo biến mất hoặc cái máy giặt không làm việc.
Ngay từ khi c̣n nhỏ,anh chị em chúng tôi vẫn hay nói với nhau là trong nhà ḿnh c̣n một người nữa là ông Trách Mắng. Mỗi tối ngồi vào bàn nhớ dọn cả cho ông ấy một phần ăn!
Nhưng gia đ́nh nhà Whites lại không bao giờ quan tâm dến ai vừa gây ra việc ǵ, họ chỉ thu dọn những mảnh vỡ và tiếp tục sống vui vẻ. Tôi chỉ thực sự hiểu hết nét dẹp của nếp sống này vào mùa hè mà Jane qua đời.
Ông bà White có sáu người con, ba trai, ba gái. Vào tháng bảy, ba người con gái nhà White và tôi quyết định làm một chuyến đi từ Florida đến New York. Hai cô lớn nhất, Sarah và Jane đều là sinh viên. Người nhỏ nhất, Amy, th́ vừa mới có được bằng lái xe. Tự hào v́ điều đó cô rất mong dến chuyến đi để được thực tập.
Hai cô chị chia nhau lái suốt chặng đầu của chuyến đi, đến một khu thưa dân cư họ mới cho Amy lái. Thế rồi cô bé đột nhiên đi lạc vào đường ngược chiều, đă vậy mà Amy vẫn tiếp tục cho xe chạy băng băng không dừng lại. Một chiếc xe tải đă không kịp dừng lại nên lao thẳng vào xe chúng tôi.
Jane chết ngay tại chỗ.
Khi ông bà White đến bệnh viện, họ thấy hai cô con gái c̣n sống sót của ḿnh nằm chung một pḥng. Đầu Sarah th́ quấn băng c̣n chân Amy th́ bó nạng. Hai ông bà ôm lấy chúng tôi khóc buồn vui lẫn lộn khi gặp lại các con. Họ lau nước mắt cho các con và thậm chí c̣n trêu Amy khi thấy cô bé học sử dụng nạng.
Với cả hai cô con gái, đặc biệt là với Amy, họ nói đi nói lại: "Bố mẹ mừng biết bao khi thấy con c̣n sống.
Tôi vô cùng kinh ngạc, ko có kết tội,ko có trách mắng ở đây.
Về sau, tôi hỏi ông bà sao lại ko có một lời kết tội nào đối với việc Amy đă đi vào đường cấm.
Bà White bảo: "Jane đă mất rồi và chúng tôi thương nhớ nó kinh khủng. Nhưng nói hay làm ǵ th́ có mang Jane về được đâu. Trong khi đó Amy c̣n cả một cuộc đời trước mặt. Làm sao nó có thể sống một cuộc đời hạnh phúc nếu cứ cảm thấy rằng chúng tôi oán trách nó v́ nó đă gây ra cái chết của chị gái?"
Họ nói đúng, Amy tốt nghiệp đại học và lấy chồng vài năm sau đó. Cô trở thành mẹ của hai bé gái, và bé lớn nhất tên là Jane.
Tôi đă học được từ gia đ́nh Whites một điều thực sự quan trọng trong cuộc sống: Trách mắng quả thật ko cần thiết, đôi khi đó c̣n la một việc hoàn toàn vô ích.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 2:01 pm

KHÔNG BAO GIỜ QUÁ TRỄ ĐỂ THỰC HIỆN ƯỚC MƠ



Ngày đầu tiên ở trường, sau khi tự giới thiệu tên ḿnh với bọn sinh viên chúng tôi, giáo sư đố chúng tôi t́m xem trong lớp có ǵ lạ. Tôi đứng lên và nh́n quanh, đang như thế th́ bỗng có một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai. Tôi quay lại và nh́n thấy một bà già nhỏ bé nhăn nheo đang mỉm cười - nụ cười bừng sáng.
Bà nói: "Chào cậu trai, tên tôi là Rose, tôi tám mươi bảy tuổi. Tôi bắt tay cậu một cái được không?"
Tôi cười to và vui vẻ đáp: "Dĩ nhiên rồi!" và thế là bà cụ bắt tay tôi một cái rơ chặt.
"Sao bà lại đi học vào cái tuổi c̣n quá ngây thơ này?" tôi đùa.
Bà cũng đùa lại: "Tôi tới đây để t́m một ông chồng giàu có, làm đám cưới, có thêm vài đứa nhóc rồi nghỉ hưu và đi du lịch"
"Ôi, bà hài hước thật!" tôi thật sự ṭ ṃ muốn biết cái ǵ đă thúc đẩy bà cụ đi thử sức vào cái tuổi này
"Tôi luôn luôn mơ ước được đi học đại học và bây giờ th́ tôi đi học đây" bà cụ nói.
Sau buổi học, chúng tôi đi bộ về hội quán sinh viên để làm một ly sôcôla nóng. Chúng tôi thành bạn ngay và chỉ ba tháng sau đă cùng nhau tan lớp, trên đường về nói chuyện với nhau không dứt. Tôi luôn luôn thích thú lắng nghe những câu chuyện của "cổ máy thời gian" này, nghe bà chia sẻ những kinh nghiệm và triết lư thâm thúy của cuộc đời.
Trong năm học đó bà Rose đă trở thành biểu tượng của trường tôi, bà kết bạn ở bất cứ nơi nào bà đến bà thích ăn mặc đẹp và cởi mở trước những sinh viên ṭ ṃ muốn biết về bà
Cuối học ḱ chúng tôi mời bà Rose đến nói chuyện trong một bữa tiệc và tôi không bao giờ quên được những ǵ bà đă nói với chúng tôi. Bà được giới thiệu trang trọng và bước lên bục nói.
Bà mỉm cười và bảo: "Chúng ta không nên ngừng hoạt động chỉ v́ chúng ta già, thực ra chúng ta già chỉ v́ chúng ta ngừng hoạt động. Có bốn bí quyết để được trẻ, hạnh phúc và thành đạt, đó là:
- Bạn phải cười và phải t́m thấy một chuyện vui, hài hước mỗi ngày.
- Bạn phải có một ước mơ cho ḿnh. Khi không c̣n mơ mộng nữa ấy là bạn đă chết. Có bao nhiêu người chung quanh chúng ta, tuy đi đi lại lại đó mà không biết rằng ḿnh đă chết.
- Có một sự khác biệt khổng lồ giữa già đi với trưởng thành. Nếu bạn mười chín tuổi và sống trọn một năm, không làm ra được một sản phẩm nào cho đời bạn sẽ già đi thành một người hai mươi tuổi. Ai th́ cũng phải già đi. Không cần tài năng, năng lực ǵ, bạn cũng già đi được. Trong khi đó bạn ko già đi mà chỉ trưởng thành, nếu biết t́m ra trong sự thay đổi những cơ hội để trải nghiệm.
- Cuối cùng phải không hối tiếc. Chúng ta không nên tiếc nuối những ǵ ḿnh đă làm mà chỉ nên hối tiếc cho những ǵ ḿnh chưa làm. Chỉ những người c̣n mang nhiều hối tiếc mới là những người sợ chết."
Rồi một cuối năm trước lễ tốt nghiệp chừng một tuần, bà Rose ra đi thanh thản sau một giấc ngủ dài. Hơn hai ngàn sinh viên của trường đă đến dự lễ tang của bà cụ, một người bạn đồng môn đă dạy cho mọi người một bài học: không bao giờ quá trễ để thực hiện ước mơ.
Không bao giờ quá trễ để thực hiện ước mơ
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 2:11 pm

NẾU VÀ TH̀........




Nếu bầu trời có vẻ như bao phủ đầy mây xám mà bạn lại đi ra ngoài khi trời mưa…
Nếu bạn đang mong nh́n thấy một chiếc cầu vồng rạng rỡ nhưng màu sắc của nó lại mang đến cho bạn nỗi buồn…
Nếu quả đất vẫn tiếp tục quay mà bạn phải đi đến kết thúc…
Nếu bạn đang t́m kiếm ánh sáng mặt trời mà tất cả những ǵ bạn nh́n thấy là bóng đêm tối mịt…
Nếu tất cả xung quanh bạn là những niềm vui mà riêng với bạn chỉ là nỗi buồn…
Nếu bạn đang quá sức mệt mỏi mà cuộc sống lại tiếp tục quật ngă bạn…
Nếu bạn khóc…
Th́ bạn hăy nghĩ những giọt nước mắt của bạn rơi xuống đất đă làm nên điều kỳ diệu: vẻ đẹp của những bông hoa như sự dịu dàng trên tay bạn.
Th́ bạn hăy cảm nhận không khí xung quanh bạn đang sực nức mùi cỏ mới cắt.
Th́ bạn hăy cười đùa với những đứa trẻ và nhận lấy sự ngây thơ từ chúng khi chúng cười đùa.
Th́ hăy tưởng tượng ḿnh đang bay cùng một cô bướm xinh xinh trong một khu rừng đầy màu sắc.
Th́ bạn hăy lắng nghe tiếng th́ thầm của đại dương và bạn để làn da của ḿnh được mơn man bởi làn gió ấm áp của mùa hạ.
Th́ bạn hăy nếm một viên kẹo và cảm nhận vị ngọt ngào của những kỷ niệm thời thơ ấu đang dịu ngọt trên đầu lưỡi bạn.
Th́ bạn hăy lắng nghe giai điệu trong trẻo của những chú chim hót đón chào một ngày mới.
Th́ bạn hăy nhớ những nỗi dịu dàng quá đỗi mà bạn nhận được từ nụ hôn êm đềm của mẹ khi ôm chặt bạn vào ḷng và thủ thỉ những lời yêu thương vô bờ.

Hăy cố gắng t́m kiếm những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Hăy trông lên những đám mây ngũ sắc trên đầu chứ đừng nh́n đất đen dưới vệ đường. Cuộc sống không ban ơn cho ta mà chính ta sẽ ban tặng cho cuộc sống những món quà từ những hành động và suy nghĩ tích cực của ḿnh.
Hăy bắt đầu ngày hôm nay từ ngay giây phút này. Bởi v́ cuộc sống đă là một niềm vui, một món quà vĩ đại nhất mà tạo hóa ban tặng cho bạn.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 2:14 pm

BƯỚM VÀNG ĐẬU VAI AI....



Đó là một thị trấn nhỏ nhưng thơ mộng. Cũng ở đó có một đôi t́nh nhân đang trong thời đắm đuối yêu nhau. Có những buổi sáng, tay trong tay họ đi dọc bờ sông ngắm nh́n mặt trời lên hoặc có những buổi chiều, hai người cùng nhau lên núi tiễn đưa ánh tà dương ch́m dần trong thung lũng phía xa xa. Cũng có khi họ lại cùng nhau tới ngôi nhà lớn ở trung tâm thị trấn. Ở đấy có tượng thờ một vị phúc thần, người khai sáng và cũng là người bảo hộ cho thị trấn xinh đẹp này. Nơi đó là nơi mà các đôi trai gái tiến hành các cuộc hôn lễ, và cũng là nơi mọi người tới cầu mong những điều mà họ ấp ủ. Có lẽ bất kỳ ai nh́n thấy họ đều không thể không ánh lên niềm vui và cầu chúc cho họ hạnh phúc.
Nhưng một ngày kia, chàng trai bỗng mắc phải trọng bệnh. Đă mấy hôm liền chàng hôn mê bất tỉnh trên giường. Suốt ngày nàng túc trực bên chàng, lo lắng khôn nguôi. Buổi tối nàng lại chạy tới ngôi nhà trung tâm khẩn cầu vị Phúc thần ban phúc cho chàng. Nàng khóc nhiều đến nỗi nước mắt của nàng hầu như đă cạn.
Một tuần nữa trôi đi nhưng chàng vẫn hôn mê bất tỉnh, c̣n nàng thân thể cũng héo ṃn v́ lo lắng, buồn đau, nhưng nàng vẫn kiên tâm khẩn cầu Phúc thần ban phúc cho chàng.
Thế rồi vào buổi tối nọ, Phúc thần đă động ḷng trước ḷng thành và t́nh yêu của người con gái, quyết định cho người con gái được hưởng một ngoại lệ.
Vị Phúc thần hỏi nàng: "Con có bằng ḷng đánh đổi cuộc sống của ḿnh để cứu người yêu của con không?”. Không một chút đắn đo, nàng trả lời: "Vâng, con bằng ḷng!".
Vị Phúc thần nói" "Thế th́ được, ta có thể giúp cho người yêu của con b́nh phục một cách nhanh chóng, nhưng để được như vậy th́ con phải tự nguyện biến thành con bướm vàng trong ba năm. Con có đồng ư như vậy không?”. Rất cương quyết và có phần kích động, nàng trả lời: “Con đồng ư”.
Trời vừa sáng, người con gái biến thành một con bướm vàng rất đẹp. Nàng cáo từ Phúc thần rồi vội vàng bay tới bệnh viện nơi người yêu của nàng đang nằm. Quả nhiên nàng nh́n thấy chàng đă tỉnh lại và đang tṛ chuyện cùngmột nữ bác sĩ. Nàng rất lấy làm tiếc v́ không nghe được họ nói chuyện ǵ, bởi v́ nàng không thể bay vào tận nơi chàng đang nằm, mà chỉ có thể nh́n chàng qua lớp kính của cửa sổ mà thôi.
Mấy ngày sau chàng b́nh phục hoàn toàn và được xuất viện, nhưng vô cùng buồn bă v́ không thấy nàng đâu. Chàng ḍ hỏi rất nhiều người, nhưng không ai có thể trả lời cho chàng biết. Từ hôm đó chàng ra sức đi t́m nàng, miệng không ngừng gọi tên nàng ở khắp mọi nơi, đến nỗi quên cả ăn uống và nghỉ ngơi. C̣n nàng, lúc này là con bướm vàng lúc nào cũng bay lượn quanh chàng, nhưng chàng đâu có biết.
Mùa hè đă qua, gió thu đă về, lá vàng cứ từng chiếc, từng chiếc rơi xuống khiến cho bướm vàng không thể ở lại cùng chàng. Trước khi phải ra đi, bướm vàng đă bay tơi đâu trên vai chàng, và muốn dùng đôi cánh mỏng manh của ḿnh vuốt nhẹ lên đôi má của chàng, dùng đôi môi bé nhỏ của ḿnh thơm nhẹ lên trán chàng. Nhưng tấm thân bé nhỏ của bướm vàng không đủ để cho chàng cảm nhận được điều đó. Tiếng khóc bi thương của bướm vàng cũng chỉ có bướm vàng nghe thấy mà thôi. Thế là trong lịng mang nặng t́nh cảm yêu thương, bướm vàng đành cáo biệt người yêu rồi bay đi.
Thời gian trôi nhanh. Mùa xân của năm thứ hai đă tới, và ngay lạp tức bướm vàng vội vă bay trở về đi t́m chàng. Nhưng cái h́nh bóng yêu thương mà bướm vàng mong gặp lại, giờ đă cận kề một người con gái xinh đẹp tuyệt vời. Không thể tin vào mắt ḿnh, và chỉ suưt nữa thôi bướm vàng đă rơi từ lưng trời xuống đấ. Bướm vàng lạ càng không thể tin vào tai ḿnh khi được nghe những lời mà mọi người đang bàn tán, rằng trong ngày lễ thánh chàng đă mắc phải trọng bệnh, rằng cô bác sĩ tài hoa khả ái đă cứu càng, rằng t́nh yêu của họ…
Sự đau khổ xâm chiếm trái tim khiến bướm vàng tê tái. Những ngày tiếp theo đó, bướm vàng thường nh́n thấy chàng trai yêu dấu của ḿnh dắt tay người con gái lên núi ngắm cảnh chiều tà, và những buổi sáng họ lại cùng nhau ra bờ sông đón mặt trời lên… Tất cả những điều đó vốn dĩ thuộc vè nàng, thế mà giờ đây bên cạnh chàng lại là một người con gái khác… Nhưng không thể làm ǵ hơn, bướm vàng chỉ thỉnh thoảng như vô t́nh lại tới đậu trên vai chàng.
Năm ấy mùa hè đặc biệt dài. Mỗi ngày bướm vàng lạ bay đi trong đau khổ. Nó không c̣n đủ dũng cảm để đến gần chàng nữa. Những lời thủ thỉ giữa chàng trai với người con gái, những tiếng cười tràn đầy hạnh phúc của họ cứ như những ngọn gió lạnh buốt khiến cho bướm vàng không sao chịu nổi. Thế là mặc dù mùa thu c̣n chưa tới, bướm vàng đă vội vă bay đi…
Mùa hè của năm thứ ba đă tới. Trái tim tan nát của bướm vàng không c̣n đủ sức để chứng kiến cảnh họ tay trong tay, cảnh họ trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy… lại không c̣n ḷng dạ nào dám nhớ tới những kỷ niệm xưa.
Ba năm dài dằng dặc trôi qua. Lời nguyền giữa vị Phúc thần và bướm vàng đă kết thúc. Nhưng trước đó một ngày, chàng trai và người yêu mới của chàng đă cử hành hôn lễ. Trong ngôi nhà trung tâm có rất đông người tới dự. Bướm vàng nhẹ nhẹ bay vào, rồi cũng nhẹ nhẹ đỗ trên vai Phúc thần. Bướm vàng nghe rơ từng nhịp tim của người ḿnh yêu, nh́n cảnh càng trai đeo nhẫn cưới vào tay cô gái, sau đó là cảnh họ trao cho nhau nụ hôn. Những giọt nước mắt đau khổ của bướm vàng trở nên cháy bỏng.
Buồn rầu, Phúc thần quay sang hỏi bướm vàng:"Con có cảm thấy hối hận không?". Bướm vàng lau hai hàng nước mắt mà không hề có nước mắt, rồi trả lời: "Không ạ”.
Ḷng đầy trắc ẩn, Phúc thần bảo "Ngày mai con có thể trở lại với chính ḿnh…”, nhưng bướm vàng đă lắc đầu: “Dạ thưa, con xin người hăy cho con được là bướm vàng suốt đời…!". Nói rồi, bướm vàng lại vỗ cánh bay đi.
Vị Phúc thần quay xuống nh́n đám đông… và bỗng thở dài. Có những cái mất đi là do chủ định, có những duyên phận lạ măi măi không bao giờ được hưởng hạnh phúc! Yêu một người mà không nhất thiết phải có, nhưng có một người th́ nhất thiết phải t́m và ǵn giữ thắm thiết t́nh yêu! Ôi những con bướm vàng…
Đă dễ mấy ai biết được trên vai ḿnh có một con bướm vàng nào đang đậu đó không?
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 2:15 pm

NHỮNG NIỀM VUI NHỎ




Biết tận hưởng những niềm vui nhỏ trong cuộc sống: đó là một trong những bí quyết của hạnh phúc.
Người Nhật Bản thường kể câu chuyện như sau: Một người đàn ông nọ đi qua một cánh đồng, th́nh ĺnh bị cọp đuổi... Anh ta chạy bán sống bán chết mà vẫn không t́m ra chỗ dung thân. Anh chạy măi để rồi cuối cùng thấy ḿnh đứng bên bờ vực thẳm. Phía sau lưng, con cọp vẫn không buông tha. Không c̣n biết làm ǵ nữa, người đàn ông phải lấy sức để đu lên một cành cây bắc qua vực thẳm. Nh́n xuống dưới thung lũng, anh ta lại thấy một con cọp khác cũng đang nằm chờ chực. Người đàn ông đáng thương chỉ c̣n niềm hy vọng duy nhất: đó là nằm chờ đợi cho đến khi hai thú vật mệt mỏi bỏ đi... Chờ đợi trong lo sợ vẫn là cực h́nh lớn lao nhất đối với con người.
Giữa lúc anh ta đang phải chiến đấu với sợ hăi và mệt mỏi, th́ t́nh cờ bỗng có hai con chuột bỗng từ đâu xuất hiện trên chính cành cây anh đang đu vào. Hai con vật bắt đầu gặm nhấm lớp vỏ xung quanh cành cây. B́nh thường, chuột là một trong những loài thú mà anh gớm ghiếc nhất v́ sự dơ bẩn của nó. Tiếng kêu của nó cũng là một âm thanh làm cho lỗ tai anh khó chịu. Thế nhưng, trong cơn sợ hăi tột cùng này, người đàn ông bỗng nh́n thấy hai con chuột thật đáng yêu. Những hàm răng mũm mĩm của chúng trông dễ thương làm sao! Tiếng kêu của hai con vật cũng trở thành một âm thanh êm dịu hơn tiếng gầm thét của hai con cọp.
Giữa lúc anh đang theo dơi từng động tác của hai con chuột, th́ một con chim bỗng từ đâu bay lại, thả rớt trên cành cây một trái dâu rừng. Anh đưa tay nhặt lấy trái dâu và thưởng thức hương vị ngọt ngào của trái rừng bỗng nên thơ đáng yêu lạ lùng.
Bí quyết của hạnh phúc cũng chính là biết đón nhận những niềm vui nhỏ trong cuộc sống mỗi ngày. Có những ngày tù đày, chúng ta mới thấy được giá trị của hai chữ tự do. Có sống xa gia đ́nh, chúng ta mới nhung nhớ những ngày sống bên những người thân. Có những lúc nằm quằn quại trên giường bệnh, chúng ta mới thấy được giá trị của sức khỏe... Cuộc sống của chúng ta tràn ngập những niềm vui nhỏ mà chỉ khi nào mất đi, chúng ta mới cảm thấy luyến tiếc.
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT

Post  norisakai Thu Jul 09, 2009 2:17 pm

CỔ TÍCH L̉AI BƯỚM




Thuở nhỏ, khi nh́n thấy những con bướm đêm màu nâu đât, tôi vừa ghét vừa sợ v́ chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực cỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đă thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện sau: "Xưa lắm rồi, khi đó những chú bướm đêm cũng có màu sắc rực rỡ như những loài bướm khác, thậm chí c̣n lộng lẫy hơn những chú bướm bây giờ. Một ngày nọ, những thiên thần thấy buồn bă v́ mây đen che phủ bầu trời khiến họ không c̣n nh́n thấy loài người ở chốn trần gian. Họ khóc - nước mắt thiên thần rơi xuống tạo nên những giọt mưa trắng xoá. Những chú bướm đêm hào hiệp vốn ghét nh́n thấy mọi người buồn phiền. V́ thế chúng rủ nhau làm một chiếc cầu vồng. Bướm đêm nghĩ rằng nếu nhờ những loài bướm khác giúp sức th́ chúng chỉ cần cho đi một ít màu sắc của ḿnh là có thể tạo ra một chiếc cầu vồng tuyệt đẹp. Thế là một chú bướm đêm t́m đến nữ hoàng của những loài bướm khác để nhờ giúp đỡ. Nhưng những loài bướm khác quá đỗi ích kỷ và tự phụ nên không muốn cho đi màu sắc của ḿnh, dù chỉ một chút.
Những chú bướm đêm quyết định làm việc đó một ḿnh. Chúng vỗ cánh thật mạnh làm bột phấn trên cách tơi rắc trong không trung tạo thành những đám mây ngũ sắc lung linh như thuỷ tinh. Những đám mây dần dần giăn ra tạo thành một đường viền dài. Nhưng chiếc cầu vồng chưa đủ lớn, v́ thế những chú bướm đêm cứ tiếp tục cho đi màu sắc của ḿnh, cứ thêm vào từng chút một cho đến khi chiếc cầu vồng kéo dài đến tận chân trời. Những thiên thần trông thấy cầu vồng trở nên vui sướng. Họ mỉm cười, nụ cười ấm áp chiếu rọi xuống trần gian làm nên những tia nắng rạng rỡ. Và những chú bướm đêm ấy chỉ c̣n lại duy nhất một màu nâu thô mộc bởi chúng đă cho đi tất cả những sắc màu lộng lẫy nhất để dệt nên chiếc cầu vồng tuyệt diệu...".
Đừng chăm chăm nh́n vào diện mạo, hăy soi rọi để t́m thấy những điểm sáng bên trong một con người. Có ai đó đă nói: "Nhân cách là ngọc quư, nó có thể cắt rời những ngọc quư khác".
norisakai
norisakai

Posts : 126
Join date : 2009-06-22

Back to top Go down

NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................ - Page 2 Empty Re: NHUNG MAU TRUYEN SUU TAM CUA LATDAT................

Post  Sponsored content


Sponsored content


Back to top Go down

Page 2 of 2 Previous  1, 2

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum